Kiều Như Nguyệt cong khóe môi: “Chuyện này không cần ngươi nhọc lòng, dù sao ta đã tìm được người. Nhưng thật ra là ngươi, cầm giấy nợ hơn nửa tháng mà chưa trả được nửa văn tiền, không phải muốn quỵt nợ đấy chứ? Ta nói cho ngươi biết, nếu như ngươi không trả thì ta liền đi tới Tuần Tra Quán tố cáo ngươi thiếu nợ không trả, làm ngươi lại nếm thử mùi vị bị nhốt trong đại lao!”
Nói xong, Kiều Như Nguyệt liền quay đầu rời đi.
Chương Thanh Thành nhìn theo bóng dáng Kiều Như Nguyệt, trên mặt che kín khói mù.
Chương bà tử lo lắng nói: “Con à, Kiều quả phụ thật sự đã tìm được tú tài khác rồi sao, con cũng đừng mạnh miệng, mau đuổi theo nhận sai đi. Nói vài câu hay, nói con sẽ làm tiên sinh dạy học. Lúc trước chúng ta thật sự dùng tiền của người ta, ngoài Kiều Hiểu Khê thì ba đứa con trai của nàng đều bán được không ít tiền. Còn có của cải trước kia Chung Nham đi săn được”
Chung Nham đi săn rất giỏi, thường xuyên bắt được con mồi lớn giống như một con heo rừng hơn bốn trăm cân, hoặc là một con sói, một con hổ, mỗi lần đều có thể bán được không ít tiền.
Nhưng người như vậy cuối cùng lại chết trong khi đi săn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT