Kiều Như Nguyệt nắm chặt tay, hận không thể lập tức đi đánh Triệu bà tử một trận.
Đột nhiên nàng hỏi: “Tỷ phu có biết chuyện này không? Sau khi tỷ nói với hắn thì hắn đã nói như thế nào? Không hỏi Triệu bà tử lấy mười hai văn đi trả tiền thuốc sao?”
Nghe Kiều Như Nguyệt hỏi như vậy, Kiều Như Hà cúi đầu giải thích cho Triệu Phú Quý: “Trong nhà là do mẹ chồng làm chủ, Phú Quý không xin tiền mẹ chồng được. Nếu ta có thể sinh con trai cho Triệu gia, hoặc đứa bé trong bụng ta là con trai thì mẹ chồng sẽ không đối xử với ta như vậy”
Kiều Như Hà nói xong liền tủi thân đến mức rơi nước mắt.
“Tỷ, có câu nói không dễ nghe, tỷ đừng giận, tỷ phu thật sự đã cố gắng hết sức rồi sao? Thê tử và con của mình suýt chút nữa đã mất mạng, mẹ ruột không trả tiền chữa trị, cũng không đưa đi chữa trị, thế mà hắn lại không nói gì cả? Ngay cả mười hai văn tiền cũng bắt tỷ mang bụng to về nhà mẹ đẻ vay tiền. Cho dù hắn không lấy được tiền từ chỗ Triệu bà tử, vậy không thể đi mượn người trong thôn đó được mười hai văn sao? Tỷ, tỷ cảm thấy tỷ phu có đáng giá cho tỷ mang thai sinh con cho hắn hết lần này tới lần khác không?”
Bỗng nhiên Kiều Như Hà nhớ tới lời nói của Từ đại phu ngày hôm qua, đẻ cái thai này xong thì tốt nhất đừng có thai nữa, nếu không ít nhất cũng phải dưỡng đủ ba năm, không thì có khả năng sẽ ảnh hưởng đến tính mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT