Phía dưới bài viết dài dòng trên Weibo còn đính kèm đoạn video mà anh ấy đã quay.
Cũng có rất nhiều nhà báo khác cũng đăng tải video tương tự, khiến cư dân mạng ngơ ngác, quả dưa mà sao lại có cảm giác sai sai vậy cà?!"
Hoàn toàn không giống với kết cục mà họ đã dự đoán lúc đầu...
Tiếp đó, một số nhân vật bí ẩn lại đứng ra tiết lộ:
"Chắc các bạn đều biết về Viên Thi Khanh, cô bạn thân của Thời An – thiên kim giả, rất năng nổ hoạt động trên các nền tảng lớn. Cô ta thường xuyên đăng tải những bức ảnh chụp chung với Thời An.
Hôm nay, Viên Thi Khanh đã bày mưu hãm hại Thời Mặc – thiên kim thật. Sau khi Thời An phát hiện, cô ấy đã lập tức đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Thời."
Ngay sau khi bài đăng này xuất hiện, trên mạng bỗng tràn ngập vô vàn video ghi lại tình huống tại nhà họ Thời.
Cư dân mạng đều há hốc miệng. Lúc này, họ nhận ra, những quả dưa họ đang mong chờ hóa ra đều là giả.
Hai nhân vật chính lại thân thiết như keo sơn, trong khi cư dân mạng chẳng khác gì những tên hề nhảy nhót lung tung khắp nơi.
Hóa ra, kẻ ngốc chỉ có bọn họ!
Cư dân mạng đều đang nói "thôi, kết thúc đi, kết thúc đi", tối nay giải tán thôi, không có dưa để ăn đâu.
Đêm khuya, Thời Mặc lười biếng tựa vào đầu giường, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào màn hình điện thoại.
————
"Dậy đi!"
Sáng sớm, Thời An còn chưa kịp mở mắt đã nghe thấy có người gọi mình.
"Phiền thật đấy!"
"Đang ngủ mà bị đánh thức, anh có biết làm phiền người khác đang ngủ cũng như c.h.ế.t rồi mà bị đào mộ không?!"
Ở đâu ra mà nhiều lý do thế này, Tạ Yến Lễ bất lực nhìn Thời An, Anh thật sự không biết Thời An cả ngày cứ nghĩ linh tinh gì nữa.
"Hôm nay ra ngoài!"
Ánh mắt đầy vẻ bất đắc dĩ, anh cố gắng dịu dàng hơn một chút, nhẹ giọng nhắc cô: "Hôm qua anh đã nói rồi, em quên rồi sao?"
Hôm qua?
Ra ngoài?
Vài từ khóa lớn lập tức hiện lên trong đầu Thời An. Cuộc đối thoại hôm qua giữa cô và Tạ Yến Lễ nhanh chóng hiện về, cô ngay lập tức bật dậy khỏi giường.
"Mau mặc quần áo, đi thôi!"
Một giờ sau, Thời An bước ra khỏi phòng khách. Hôm nay cô mặc một chiếc áo hai dây trắng gợi cảm, kết hợp với quần bò rách phong cách đường phố.
Bộ đồ được cô cẩn thận lựa, tràn đầy sức hút hoang dã. Lối trang điểm gợi cảm và sắc sảo, đặc biệt là đôi môi đỏ tươi kết hợp hoàn hảo với trang phục càng làm nổi bật vẻ đẹp quyến rũ của cô.
Khi Thời An bước xuống cầu thang, Bạch Tịnh đang đứng ở cửa với chiếc túi trên vai, anh ta không thể không liếc mắt nhìn cô vài lần.
Dù anh không muốn thừa nhận, nhưng hôm nay "người phụ nữ xấu xa" này thật sự rất đẹp.
Bình thường ở nhà, Thời An luôn để mặt mộc. Dù chỉ là mặt mộc, cô đã đẹp rực rỡ rồi, xinh đẹp đến mức không thể diễn tả bằng lời.
Sau khi trang điểm, cô lại càng tỏa sáng hơn, khí chất mê người lan tỏa khắp nơi.
"Chả trách thời gian trước thiếu gia không thấy cô ta, cứ như hồn bay phách lạc. Người phụ nữ đáng sợ này quả thật có chút bản lãnh đó!"
Rommi đẩy Tạ Yến Lễ ra, khi anh nhìn thấy Thời An thì ngón tay đang đặt trên tay vịn xe lăn khẽ gõ nhẹ. Đôi mắt anh sâu thẳm như được nhuộm một màu mực đen.
Giọng nói của anh trầm thấp vang lên: "Thời An, lại đây."
Thời An liếc nhìn anh một cái, nhưng không bước tới.
【Đây là muốn làm gì! Nếu không biết, chắc người ta tưởng anh đang gọi chó đấy!】
"Tạ Yến Lễ, lại đây."
Thời An ho khan hai tiếng, hạ thấp giọng gọi: "Nhìn gì mà nhìn, nói anh đấy!"
Vừa dứt lời, Tạ Yến Lễ cười như không cười liếc về phía cô, nhưng anh không nói gì. Tim Thời An bỗng nhiên thót lại, cô chợt nhận ra một điều:
【Chết thật, hình như mình quên mất Tạ Yến Lễ là đại phản diện! Anh ta có thể bẻ gãy cổ mình đấy! Tại sao mình lại dám nói chuyện kiểu đó với anh ta nhỉ? Ố mồ, mình điên rồi sao?!】
Không khí xung quanh Tạ Yến Lễ đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Dù bình thường Thời An rất vô tư, nhưng lần này cô lại bất ngờ nhận ra sự khác thường của anh. Trái tim cô lại thót lên lần nữa:
【Đây có phải là cái gọi là "văn học thót tim" hay không? Tim mình bây giờ đúng là đang đập loạn xạ đây, quả nhiên là thế!
Khí chất của Tạ Yến Lễ lúc này thật khó đoán, suy nghĩ của đại lão khó mà nắm bắt được. Vừa rồi mình mới xúc phạm anh ta xong, chắc giờ anh đang tức giận rồi! Trời ơi, cứu cứu!】
Tạ Yến Lễ biết rõ Thời An có năng lực bổ não. Cô hoàn toàn có thể tự tưởng tượng ra cả một thế giới riêng.
Tạ Yến Lễ liếc mắt ra hiệu cho Rommi, đối phương ngay lập tức hiểu ý anh, đẩy xe lăn về phía Thời An.
Tay Thời An nắm chặt lấy mép quần, trên mặt cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì hoảng loạn không thôi.
【Sao mặt anh ấy càng lúc càng lạnh lùng thế này. Không thể nào! Chẳng lẽ anh ấy thực sự hẹp hòi đến vậy sao?!】
【Đại lão à, em đồng ý nhận ít tài sản hơn sau khi ly hôn, chúng ta có gì thì từ từ nói chuyện. Chuyện gì có thể giải quyết bằng tiền thì đừng dùng nắm đ.ấ.m mà giải quyết!】
Khi nghe thấy những suy nghĩ của cô, Tạ Yến Lễ giận quá hóa cười. Anh cười lạnh: "Hừ."
Thời An: 【Tiếng cười này thể hiện sự mỉa mai sâu sắc hơn của tác giả, là giọt nước tràn ly, đè nát sự kiên nhẫn của đại lão trước khi ra tay...】
"Anh đến rồi."
Câu nói nhẹ nhàng của Tạ Yến Lễ khiến toàn bộ tâm lý phòng vệ của Thời An sụp đổ.
Thời An: "???"
Vậy nên anh đến đây chỉ vì câu nói của mình thôi sao?!
Tim Thời An dần buông lỏng, tay nắm chặt mép quần cũng len lén thả lỏng ra. Cô thư giãn cơ mặt, nhìn Tạ Yến Lễ, nói: "Nếu đã chuẩn bị xong thì chúng ta cũng nhanh đi thôi."
【Nếu không đi nhanh, mình sợ lại có chuyện gì xảy ra nữa thì toang.】
Mặc dù Tạ Yến Lễ nghe lời cô, nhưng việc anh vừa thay đổi sắc mặt là thật, không phải giả.
Nhìn thấy Thời An lòng đầy cảnh giác, trong lòng Tạ Yến Lễ bất giác nhíu mày, nhưng sau đó lại là cảm giác bất đắc dĩ không biết phải làm sao.
Việc Thời An tưởng tượng anh sẽ bẻ gãy cổ cô, hiện tại xem ra là chuyện không thể xảy ra.
Cả hai vẫn còn đang hợp tác với nhau, hơn nữa, anh luôn cảm thấy mình không phải là người tàn nhẫn đến thế.
Giọng Tạ Yến Lễ trầm xuống, anh nói: "Đi thôi."
Trên đường đi, Thời An luôn cúi đầu nhìn chăm chú vào điện thoại, không dám nói chuyện. Cô sợ mình lỡ lời sẽ khiến Tạ Yến Lễ giận dữ.
【Mong muốn lớn nhất của mình bây giờ là thay đổi số phận cho các anh trai pháo hôi, sau đó ly hôn an toàn với đại phản diện Tạ Yến Lễ.
Trong lòng mình chỉ có hai nguyện vọng nhỏ nhoi này thôi, tất nhiên nếu có thêm chút tài sản từ trên trời rơi xuống thì tốt quá! Cầu trời phù hộ cho mình thực hiện được nguyện vọng.】
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Bên trong chiếc xe yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi, đôi mắt thâm thúy của Tạ Yến Lễ càng trở nên lạnh lùng hơn.
Anh tựa lưng vào ghế da, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, cười lạnh: "Hừ."
Trong lòng thầm nghĩ: Nguyện vọng của cô ấy thật không ít.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT