Anh cũng biết những lời đồn đại trên mạng về mình, anh cũng hiểu rõ việc một số phụ nữ lợi dụng tên tuổi của anh để tạo scandal.

Chỉ là, anh lười không bận tâm đến những điều này.

Anh biết những người đó và mình không cùng một đẳng cấp, lời nói của họ không ảnh hưởng gì đến anh.

Mấy cô trong giới giải trí chẳng qua chỉ muốn câu kéo chút danh tiếng thôi. Là người có quyền lực trong giới này, anh không có ý định nhờ luật sư can thiệp.

Xem như cho họ một cơ hội tiến thân. Còn đi được đến đâu thì anh cũng không quan tâm.

Không ngờ, chính sự thờ ơ này lại là nguyên nhân dẫn đến cái c.h.ế.t của bản thân. Mặc dù Thời Dung Cảnh cảm thấy cái kết này có phần hoang đường.

Nhưng những gì xảy ra hôm nay chẳng phải còn hoang đường hơn sao? Anh có thể đọc được suy nghĩ của Tiểu An...

Và tại sao Tiểu An lại biết trước kết cục của anh? Nhưng chỉ sau vài giây, anh đã ngừng băn khoăn về điều đó.

Nếu anh có thể đọc được suy nghĩ của người khác, thì việc Tiểu An có chút năng lực dự đoán cũng chẳng có gì lạ. Anh tin rằng, Tiểu An sẽ không bao giờ làm hại anh.

Trác Ái bị Thời An chọc tức không chịu nổi, cô ta tính mở miệng mắng chửi thì Thời An đã nhanh chóng đoán được động tác của Trác Ái, cô chỉ mỉm cười và khẽ nói vài từ:

“Có máy quay á nha.”

Trác Ái lập tức xìu xuống như bị dội gáo nước lạnh, cô ta ngậm miệng rồi cúi đầu sửa sang lại dáng vẻ cùng nét mặt của mình.

Nhân lúc Trác Ái đang hoang mang, Thời An nhanh tay rút sơ yếu lí lịch của Thời Mặc trong tập lý lịch của Trác Ái, rồi lại tìm cơ hội rút hồ sơ của Thời Mặc ở chỗ hai vị giám khảo còn lại.

Ai cũng biết danh tiếng của Thời An trong giới giải trí nên mọi người đều nể mặt vị thiên kim nhà hào môn thế gia này vài phần.

Ai bảo gia đình cô ta có nhà đầu tư lớn làm chi.

Sau khi làm xong việc này thì sân khấu biểu diễn của các thí sinh cũng đã chuẩn bị xong, Thời An thở phào nhẹ nhõm, ngả người ra ghế.

Lúc các thí sinh biểu diễn thì các giám khảo cũng chăm chú theo dõi.

Thời Mặc ngồi ở hàng ghế khán giả lấy làm khó hiểu, vừa này mọi người đều tập trung vào MC nên không thấy, nhưng Thời Mặc chỉ chú ý đến Thời An nên nhìn thấy rất rõ ràng.

Mấy động tác nhỏ của Thời An sao qua nổi ánh mắt Thời Mặc, cộng thêm nghe được tiếng lòng của cô nên Thời Mặc biết cô đã lén rút sơ yếu lý lịch của mình từ hồ sơ các vị giám khảo khác.

Định làm gì thế nhỉ, lẽ nào tính xếp cô lên sân khấu sớm sao?

Thời An nhìn cô gái đang biểu diễn trên sân khấu, trong hồ sơ ghi rõ là đến từ một công ty quản lý lớn nhưng thực lực lại không tương xứng chút nào.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Có khi kéo con lừa đến đây bước vài bước còn hay hơn cô gái này.

Nhảy xấu thật sự, Thời An cúi đầu che miệng ngáp một cái.

【Ôi cuộc sống nhạt nhẽo đến độ Zombie cosplay con người luôn rồi kìa!】

Đến khi màn trình diễn kết thúc, Thời An không kìm được muốn vỗ tay khen ngợi, cuối cùng cũng kết thúc rồi. Hạnh phúc ghê!

Trong tai nghe Thời An vang lên giọng của đạo diễn:

“Các vị giám khảo, thiết bị tại trường quay gặp trục trặc, chúng ta nghỉ giải lao 3 phút nhé, sẽ sửa xong ngay thôi.”

Ánh mắt Thời An sáng lên.

【May ghê, đang định tìm cách tránh máy quay để tìm đạo diễn, không ngờ trời thương ban cho mình một cơ hội.】

Thời Dung Cảnh nhìn Thời An, không hiểu tại sao cô lại muốn đi tìm đạo diễn.

Vừa rồi anh mãi nghĩ đến chuyện khác nên không thấy Thời An lén lút giấu hồ sơ của Thời Mặc.

Thời Mặc nâng vành nón lên, ánh mắt cũng dừng lại trên người cô.

Thế là, trong lúc không ai để ý, Thời An đã lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi, lén lút di chuyển từng bước đến đạo diễn.

Đương lúc giải lao, ai nấy đều bận việc của bản thân, cho nên trừ hai người Thời Mặc và Thời Dung Cảnh ra thì chẳng ai chú ý tới hành động của Thời An cả.

“Đạo diễn ơi ~”

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ đằng sau khiến đạo diễn giật mình, suýt thì nổi cáu, nhưng khi quay lại nhìn thì:

“Ối, tổ tông của tôi!”

Đạo diễn lập tức tươi cười.

Thời gian chỉ có ba phút rất gấp gáp, Thời An không lề mề mà nói thẳng luôn:

“Loại Thời Mặc ra khỏi danh sách thí sinh đi!”

【 Chị đẹp của em ơi, em nguyện từ bỏ hình tượng gian xảo vì chị đó ~】

【 Vị chị mà em đã trở nên cuồng si~】

Đạo diễn nhíu mày, cười giượng đáp:

“Thật ra không dám giấu gì tiểu tổ tông, đây là do anh trai cô, tức là Thời thiếu gia cố ý nhét vào. Cô cũng biết cậu ấy là nhà đầu tư lớn mà, à ừm…”

Giọng điệu này chính là từ chối cô rồi.

Cũng phải thôi, bắp đùi to béo hiếm lắm mới đưa ra yêu cầu, làm đạo diễn sao có thể từ chối được chứ? Dẫu sao hiện giờ chẳng dễ gì tìm được một nhà đầu tư dễ nói chuyện như thế.

“Gấp đôi!”

Thời An nói ngắn gọn một câu khiến đạo diễn há hốc miệng.

Đạo diễn giơ hai ngón tay lên, giọng run rẩy hỏi:

“Tổ tông của tôi ơi, ý cô là số tiền đầu tư hả?”

Thời An gật đầu bình tĩnh, nhưng lòng lại đau xót cùng cực!

Khóc thét!

Lòng đau như cắt! Nước mắt đầm đìa!

【A! Tiền của tôi, bạc của tôi, khúc ruột của tôi, một câu này thôi đã ngốn hết cả năm tiền tiêu vặt của tôi rồi!】

【Đau quá, khó chịu quá…】

【Gấp đôi, gấp đôi lận đó! Chỉ một câu ngắn gọn nhẹ như bông! Chòi móa, quá sảng khái rồi!】

【Không ngờ mình lại có ngày chi một số tiền lớn đến thế!】

Thời Mặc nghe thấy tiếng lòng Thời An thì không kìm được nữa, trên trán nổi cả gân xanh, miệng không khỏi nhếch lên.

Cô hiếm khi châm chọc nghĩ, cô em gái này là đang tiếc tiền hay đang vui khi tiêu tiền vậy hả.

Đạo diễn hiện tại phấn khích không thôi! Trong lòng ông ta cười như điên, mắt đỏ hoe, ông ta liên tục nắm lấy tay Thời An để xác nhận kỹ càng:

“Thật à? Tất cả là nói thật... ư?”

Thời An:...

“Nếu ông còn lắc tay tôi nữa thì con số có thể chưa chắc đâu.”

Nghe thấy thế, đạo diễn lập tức dừng lại, vờ như không thấy ánh mắt khinh bỉ của trợ lý đang đứng bên cạnh.

Trợ lý nghĩ bụng: Người làm chương trình nghệ thuật sao có thể khom lưng trước đồng tiền!

Đạo diễn nheo mắt chẳng buồn để ý đến anh ta, ai trả nhiều tiền hơn thì người đó là bố là mẹ của ông. Mấy thằng nhóc ranh này sao hiểu được sự vất vả trong cuộc sống.

Sau khi dặn dò vài điều cần lưu ý với đạo diễn thì Thời An trở về chỗ ngồi.

Đạo diễn lập tức thực hiện theo lời Thời An, thông báo qua micro:

“Các đơn vị chú ý, các đơn vị chú ý! Loại thí sinh Thời Mặc ra khỏi danh sách, không cần quay cô ấy nữa, cũng không cần tìm người, những thí sinh còn lại vẫn tiếp tục theo thứ tự, đã nghe rõ chưa?”

“Rõ rồi!”

Thời Dung Cảnh không hiểu, anh đứng thẳng người trước cửa kính phòng VIP, nhìn hành động của Thời An với ánh mắt phức tạp.

Không phải là Thời An rất ghét Thời Mặc à?

Sao giờ lại muốn loại Thời Mặc khỏi danh sách, chẳng lẽ...

Thời Dung Cảnh so với anh ba nhà họ Thời thì có suy nghĩ sâu xa hơn. Anh chợt nghĩ tới một khả năng khác, có phải năng lực tiên tri của Thời An đã biết được điều gì rồi không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play