Thời An nhẹ nhàng nằm sấp trên giường, ánh mắt sâu thẳm, cầm điện thoại lên và tiếp tục nói chuyện với Tạ Yến Lễ: “Chồng à, dạo này em tham gia nhiều hoạt động lắm, có nhiều thứ hay ho vô cùng, lát nữa em đưa cho anh xem nhé.”

【Mơ đi, anh là người vô cảm. Cho anh xem chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.】

【Thật tiếc cho vẻ ngoài đẹp trai của anh, nếu anh ta không phải là Tạ Yến Lễ...】

Thời An thầm thở dài một hơi, rồi cười nói: “Chồng à, tạm biệt nhé!”

【Nhiệm vụ tăng thiện cảm hôm nay hoàn thành!】

【Giờ mình phải đi ngủ thôi!】

Tạ Yến Lễ chỉ nghe được câu cuối cùng, nhìn lên thì thấy Thời An đã cúp máy.

Anh tựa vào đầu giường, đôi mắt khép hờ, khí chất trở nên càng thêm u tối, khiến người khác khó lòng đoán được tâm tư.

Thời An tắt đèn, nằm trên giường, lặng lẽ nhìn lên trần nhà. Bây giờ, điều quan trọng nhất là cô phải giúp cho anh Ba tránh khỏi số phận bi thảm.

Số phận của anh Cả và anh Hai vẫn còn xa, cô còn thời gian để chuẩn bị, nhưng với anh Ba thì không đơn giản như vậy.

Nếu Thời An nhớ không lầm, cuộc đua xe tiếp theo của anh sẽ diễn ra ngay sau khi chương trình《 Có Em Có Anh 》  quay xong. Trong cuộc đua đó, nhân vật quan trọng Trương Chính cũng sẽ tham gia, vì vậy Thời An chắc chắn phải có mặt tại hiện trường.

Nhớ ra điều gì đó, Thời An với tay lấy điện thoại ở đầu giường, nhanh chóng gửi cho anh Ba một dòng tin nhắn:

【Anh trai yêu quý, trà hoa cúc em mua cho anh đã đến rồi. Giải nhiệt mát gan, không thể thiếu trong mùa hè! Nhớ uống nhé!】

Nhận được tin nhắn, Thời Diễm bất lực trả lời: "Biết rồi, tiểu tổ tông."

Anh biết Thời An không muốn anh gặp phải kết cục xấu, nhắc nhở anh đừng để bản thân dễ nổi giận.

Dù Thời Diễm không hiểu tại sao Thời An lại có khả năng dự đoán trước, nhưng anh biết rằng cô cũng chỉ muốn tốt cho mình mà thôi.

Vừa kết thúc cuộc gọi, trà hoa cúc mà Thời An gửi cũng được quản gia mang đến. Anh tiện tay chụp một bức ảnh và gửi vào nhóm chat của ba anh em, có anh Cả và anh Hai trong đó, kèm theo một biểu cảm đắc ý.

【(Khuôn mặt kiêu ngạo) Tiểu An mua đấy.】

Một lúc sau, anh Cả trả lời một chữ: “Cút!”

Anh Hai thì gửi một câu: “Nhìn cái bộ dạng vô dụng của em kìa!”

Chắc chắn là ghen tị với mình rồi, Thời Diễm hừ lạnh một tiếng.

Anh thoát khỏi khung chat, mở WeChat và định chia sẻ ảnh thì nhìn thấy một phút trước anh Hai đã đăng một dòng trạng thái:

【Sắp gặp em gái rồi, chuẩn bị cho em một bất ngờ lớn!】

Thời Diễm: "..."

Anh bình luận trả lời: “Nhìn cái bộ dạng vô dụng của anh kìa.”

————

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Đêm khuya, khi Bạch Tịnh đang chuẩn bị đi ngủ, cậu ta tinh mắt phát hiện Tạ Yến Lễ vẫn mở mắt nhìn trần nhà, không biết đang suy nghĩ gì.

Bạch Tịnh dụi mắt, mệt mỏi nói với Tạ Yến Lễ: “Thiếu gia, muộn rồi, nghỉ ngơi đi.”

Từ khi đại tiểu thư nhà họ Thời rời đi, thiếu gia luôn như mất hồn, mỗi ngày chỉ biết ngồi đờ đẫn.

“Thiếu gia, anh nói xem, tại sao cô ấy lại thay đổi tính tình? Chẳng lẽ thật sự là vì yêu anh rồi?”

“Vì yêu mà thay đổi sao?”

Suy nghĩ của Tạ Yến Lễ bị cắt ngang, anh vừa lấy lại thần trí thì nghe được câu nói cuối cùng, trên mặt thoáng qua chút bất lực.

Câu này nghe sao mà dễ gây hiểu lầm quá...

Hơn nữa, Tạ Yến Lễ không hề có bất kỳ suy nghĩ đặc biệt nào với Thời An. Đôi mắt anh khẽ động, điều anh muốn biết lúc này là những bí mật mà Thời An đang cất giấu.

Một khi đã làm rõ, cô ta sẽ chẳng còn giá trị gì nữa. Lúc đó...

Khí chất của Tạ Yến Lễ toát ra sự tàn nhẫn, anh có thể cảm nhận rõ ràng, kể từ khi Thời An rời đi, tình trạng hồi phục của cơ thể anh quay lại vẻ chậm chạp như trước đây.

Xa cách cô, quá trình hồi phục không nhanh bằng khi cô ở bên cạnh.

Đôi mi dài của Tạ Yến Lễ khẽ chớp, ánh mắt đen kịt như màn đêm, ẩn chứa một nụ cười chế giễu.

Sáng hôm sau, người quản lý đến gõ cửa phòng Thời An, ép cô rời khỏi giường. Sau đó dẫn theo chuyên gia trang điểm và stylist đến làm đẹp cho cô.

“Tổ tông ơi, hôm nay là ngày ghi hình 《 Có Em Có Anh 》, sao cô trông như đang mơ màng thế này? Đêm qua chắc lại đi tìm đàn ông rồi phải không? Nhìn cô kìa, yếu ớt quá!”

Trong khi chuyên gia trang điểm đang làm việc, Thời An gần như nhắm nghiền mắt, mơ màng như sắp ngã về một phía, chuyên gia trang điểm nhanh tay giữ cô lại.

Người quản lý có mối quan hệ khá tốt với Thời An, đặc biệt là sau một thời gian mất tích, Thời An trở nên cởi mở và lạc quan hơn.

Vì thế, người quản lý mới đùa giỡn, Thời An mơ mơ màng màng mở mắt, giọng chậm rãi yếu ớt:

“Tôi cũng muốn yếu ớt lắm chứ, nhưng làm gì có người đàn ông nào đâu!”

Người quản lý cười: “Nhà cô còn có một người mà? Đem từ nhà ra dùng chẳng phải là được rồi sao.”

Người quản lý biết Thời An đã kết hôn, điều đó cũng tiện lợi cho việc cô giải quyết công việc, nhưng anh không biết người mà cô kết hôn là ai.

Trong đầu Thời An hiện lên gương mặt lạnh lùng của Tạ Yến Lễ, cô liền tỉnh táo hẳn, cơn buồn ngủ đột nhiên bay biến hết: “Anh ta? Thôi bỏ qua đi.”

Sau khi thu xếp xong xuôi, họ lên đường đến trường quay《 Có Em Có Anh 》. Trên xe, người quản lý dặn dò Thời An như bảo mẫu:

"Tổ tông của tôi ơi, dù cô đầu tư vào chương trình này, nhưng khi tham gia chương trình cũng nhớ cẩn thận một chút. Đặc biệt là khi trong đội ngũ giám khảo có Trác Ái, người mà cô ghét nhất."

"Chương trình này là phát sóng trực tiếp, nếu xảy ra xích mích với cô ta và bị quay lại rồi lên hot search thì không hay đâu, cô cố mà nhịn."

Thời An nhắm mắt, ngả người ra sau ghế, giọng điệu uể oải đáp: "Biết rồi."

Cô chẳng quan tâm Trác Ái, Bác Ái hay Ái nào cả.

Mục đích của Thời An lần này chỉ là để ngăn anh Hai tự tìm đường chết, đừng để vị thiên kim thực sự - Thời Mặc, phải lên đài.

Sau khi xe đưa đón dừng lại, quản lý mở cửa xuống trước.

"An An, tới đây nào!"

Vừa bước xuống xe, Thời An đã nghe thấy một giọng nói trầm ấm, đầy quyến rũ vang lên.

Thời An chớp mắt, lúc xuống xe thì trông thấy một người đàn ông đang đứng ngoài cửa. Anh ta mặc một bộ vest đen cao cấp, cúc áo không cài hết mà để lộ áo sơ mi trắng bên trong, trông quyến rũ vô cùng.

Phần cúc trên cùng không gài lại để lộ làn da trắng nõn, đôi mắt hẹp dài của Thời Dung Cảnh ẩn chứa vẻ lạnh lùng xen lẫn sự dịu dàng, anh cất giọng trầm ấm:

“Tiểu An, xuống xe thôi.”

Cánh tay đã xắn tay áo lên chìa ra trước mặt Thời An, cô mỉm cười đáp:

“Anh Hai!”

Người đàn ông trước mặt chính là anh Hai của Thời An - Thời Dung Cảnh, một công tử phong lưu trong giới thượng lưu. Bình thường anh hay xuất hiện với dáng vẻ phóng túng, bất cần đời, thường xuyên tới lui trong giới giải trí với vai trò là nhà đầu tư lớn.

Chỉ cần thích phim truyền hình hay điện ảnh nào, anh sẽ không ngần ngại đầu tư hàng chục triệu vào nó.

Nếu bộ đó hay thì con số đầu tư có thể lên tận hàng tỷ đồng. Cách chi tiền hào phóng này của anh đã khiến nhiều ông lớn khác phải líu lưỡi thán phục.

Có thể nói, Thời Dung Cảnh chính là bắp đùi mà mọi đạo diễn trong giới giải trí yêu thích nhất. Đã dễ tính, không so đo lại chi bạo như thế, có ai sánh bằng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play