Cha ta nói với ta rằng, ngày ta chào đời, mẹ ta rất vui, bà rất mong chờ sự xuất hiện của ta. Câu nói này đã trở thành chỗ dựa cho ta sau vô số lần khóc lén vào ban đêm khi còn nhỏ.
Ta biết mẹ bị bệnh, giữa đôi lông mày của bà luôn có một nỗi buồn, đôi khi bà thường ngồi trong sân, bất động nhìn những chú chim bay cao.
Mẹ không cho ta lại gần bà, có lần ta lén đến gần, bà đột nhiên tỉnh giấc, nhìn thấy ta vô tình ngã xuống đất, tay bà đưa ra giữa không trung, do dự rồi lại thu về.
Lúc đó, ta vỗ mông cười nói không đau.
Đến đêm, ta luôn cảm thấy có những ngón tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mình, mùi hương thoang thoảng trong gió rất quen thuộc nhưng ta luôn cảm thấy mình đang mơ.
Những ngày mẹ thực sự sống lại là vào năm học đường Thanh Viễn mở cửa, cha nói rằng ông đang thực hiện một lời hứa thời trẻ, không ai biết đó là lời hứa gì.
Học đường Thanh Viễn chỉ tuyển nữ tử dạy học, cũng chỉ dạy nữ tử học vấn, mẹ là nữ tiên sinh đầu tiên của học đường Thanh Viễn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT