Hứa Tứ Nguyệt bị đánh thức, di động bên gối cô cách vài giây lại vang lên ngắt quãng đầy nhàm chán.
Cô cố gắng mở mắt ra, ánh đèn trong phòng ngủ mờ tối, cô vừa chạm vào di động thì đèn ở đầu giường cũng tự động sáng lên. A Thập cần mẫn di chuyển qua, âm thanh như một chú cún ngọt ngào: “Chủ nhân, chị tỉnh rồi, đợi chị quen với ánh sáng rồi A Thập sẽ mở rèm cửa sổ cho chị nhé.”
Hứa Tứ Nguyệt nhìn nó vài giây rồi che mắt lại: “Không phải là mơ…”
Thực sự có một người máy tên là A Thập, cô còn tưởng mình bệnh tình nguy kịch, mơ thấy thế giới khoa học viễn tưởng mà mình sẽ đến trong kiếp sau cơ.
Tai A Thập run lên, hai dòng sóng nhỏ vui vẻ hiện ra, theo lời đại ma vương dặn, tự mình ôm hết công lao: “A Thập cho chị uống thuốc hạ sốt, còn giúp chị xử lý vết thương trên ngón tay đó, chủ nhân khen em đi!”
Hứa Tứ Nguyệt vừa mới tỉnh, tư duy vẫn còn hơi chậm chạp, nói theo nó: “Ừm, A Thập thật… tuyệt vời?!”
Lúc nói xong chữ cuối cùng, cô vừa lúc nghiêng người, chiếc chăn tuột xuống, trừ bỏ nội y còn che những vị trí trọng yếu thì những chỗ khác trống trơn nhìn không sót cái gì.
… Cố Tuyết Trầm?!
Anh cởi quần áo cho cô sao?!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT