Bốn bề tối đen như mực, không một tia sáng, như chìm vào đêm sâu. Mất đi thị giác, các giác quan khác của cô trở nên nhạy bén hơn hẳn.
Hứa Tứ Nguyệt nép vào lòng Cố Tuyết Trầm, khuôn mặt cô vô thức cọ nhẹ vào anh. Cảm giác lành lạnh, sạch sẽ từ cơ thể anh khiến da cô hơi tê, ký ức như ùa về, gợi nhớ những ngày còn yêu nhau bốn năm trước.
Cố Tuyết Trầm luôn là người khiến cô muốn ôm, muốn dựa vào, dẫu trái tim cô chưa thực sự rung động vì anh, nhưng cơ thể lại chẳng thể rời xa sự chở che ấy.
Sự cố thang máy khiến tay chân cô mềm nhũn, cứ thế bám vào anh, giọng mũi thì thào: “Thang máy có rơi không?”
Hai tay Cố Tuyết Trầm buông bên người, các đốt ngón tay bấu chặt đến trắng bệch, từng hơi thở nặng trĩu.
Cô như ánh trăng mỏng manh tựa vào lòng anh, gọi tên anh với giọng nũng nịu, mong chờ sự an ủi.
Cô thực sự sợ hãi, toàn thân lạnh toát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT