“Mập mạp gì chứ, người ta có họ đàng hoàng. Theo tôi thì cô thanh niên trí thức họ Khương này có phúc lắm. Cô không thấy cô ấy trông phúc hậu thế nào đâu! Đầu óc còn thông minh, lại còn nghĩ ra được cách bẫy lợn rừng nữa. Người từ Kinh Đô đến đúng là khác, tiếc là thằng con trai thối nhà tôi không có phúc đó.”
Dì Lưu vừa rồi lỡ lời nói ra suy nghĩ trong lòng, giờ bị chỉnh lại nên cười trừ.
“Ôi dào, tôi cũng không có ý gì khác. Nếu bà thực sự ưng ý cô con dâu này thì bảo con trai bà cố gắng hơn đi! Họ chỉ mới tìm hiểu chứ có phải kết hôn đâu. Cô thanh niên trí thức họ Khương không phải đã nói rồi sao, nếu cô ấy không đồng ý thì sẽ không đăng ký kết hôn với xưởng trưởng Chu. Quả nhiên là thanh niên trí thức từ thành phố đến, chủ kiến rất rõ ràng.”
Dì Ngô nghe bà ấy nói vậy, mắt sáng lên nhìn con trai mình.
Ngô Kiến Thiết vội xua tay.
“Mẹ đừng có động vào suy nghĩ đó, cô thanh niên trí thức họ Khương đồng ý tìm hiểu với xưởng trưởng Chu thì chắc chắn là cũng để mắt đến Xưởng trưởng Chu rồi.Con chen chân vào thì tính là cái gì? Chúng ta về nhà thôi!”
Khương Mạn Mạn đổ cỏ cho lợn vào chuồng, thò đầu ra nhìn ba người bên ngoài đã đi rồi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play