Khương Mạn Mạn nghiêng đầu nhìn Chu Dã cười.
“Tôi đoán cô muốn biết chuyện gì đã xảy ra, đi thôi, chúng ta vừa cắt cỏ cho lợn vừa nói chuyện. Còn nữa, cảm ơn cô đã nhờ Cát mặt rỗ đi giúp. Nếu không nhờ Cát mặt rỗ, có lẽ còn phải mất một phen công sức.”
Hôm qua, Khương Mạn Mạn thấy anh mãi không về, đã tưởng tượng ra cảnh anh bị vứt xác ngoài đồng không.
Sau đó, cô sẽ khóc lóc thảm thiết mà thừa kế trại chăn nuôi của anh ấy.
Lúc này, thấy anh không sao, nghe anh kể lại, cô vẫn rất tò mò về chuyện đã xảy ra.
“Tôi nghe Tiền Đa Dư đến trại chăn nuôi của đối phương, họ không làm gì anh sao?
chẳng lẽ một mình anh có thể đánh lại nhiều người như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT