Vương Gia Hưng và Lưu Kiến Nghiệp nhìn nhau, mỗi người cầm lấy thúng đựng thức ăn cho lợn và dao chặt của mình rồi lên núi.
Khương Mạn Mạn liếc anh một cái, một tay xách theo cái gậy mà hôm qua anh đã gọt cho cô, một tay xách theo dao chặt, đeo thúng đựng thức ăn cho lợn rồi bắt đầu lên núi cắt cỏ cho lợn.
Chu Dã ở bên cạnh cô liếc cô một cái.
“Lát nữa tôi sẽ lấy cho cô một ít bột hùng hoàng mang theo.”
Khương Mạn Mạn nhướng mày.
“Ở đây còn có thể lấy được bột hùng hoàng sao? Vậy thì tôi cảm ơn anh trước.”
Chu Dã liếc cô một cái.
“Cỏ cho lợn thường thấy có lá cây dâu tằm, cỏ chỉ, cỏ lồng vực, hoa bát tiên, hoa loa kèn, lúa mạch dại, cải dầu dại... đều là những thứ lợn thích ăn.”
Khương Mạn Mạn nghe anh ta nói vậy thì gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play