Khương Mạn Mạn khựng lại, nghiêng đầu nhìn anh ta, đêm tối cũng không quá đen, trăng sao sáng tỏ, không đến mức giơ tay không thấy năm ngón.
“Ai nói tôi không quen, nếu là Tiền Đa Dư thì tôi đúng là quen thật, trước đây khi lên núi nhặt củi tôi đã gặp anh ta. Ấn tượng của tôi về anh ta chỉ có ba chữ, chiếm của hời. Gặp anh ta hai lần, hai lần đều muốn chiếm đồ tốt của tôi.”
Chu Dã rõ ràng hiểu lầm hai chữ chiếm tiện nghi mà cô nói, trong nháy mắt mặt lạnh đi.
“Cô nói anh ta còn muốn chiếm tiện nghi của cô ư? Vậy thì đó là vấn đề về lối sống không thể dung thứ được.”
Khương Mạn Mạn khựng lại, trong nháy mắt đã phản ứng lại.
“Cũng không cần phải nói nghiêm trọng như vậy, anh ta chỉ muốn lấy gà trống và thỏ của tôi,”
Kể lại sự việc, Chu Dã thấy bất lực, cô gái này có cần phải nói như vậy không?
Cho nên chuyện mà họ nói không phải là một loại, mà là những loại kiếm lợi khác nhau.
“Được rồi, sau này làm ơn nói rõ ràng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play