Sau này chúng ta không đến đây nữa cũng không quan tâm đến ông ta, cứ để ông ta tự sinh tự diệt, để ông ta mãi mãi biến mất khỏi thế giới của chúng ta.”
Khương Mạn Mạn gật đầu.
“Anh nói đúng, vậy chúng ta không quan tâm đến ông ta nữa, chúng ta về nhà anh.”
Bố Khương ngã ngồi xuống đất, mãi cho đến khi Khương Mạn Mạn họ rời đi, ông vẫn đờ đẫn nhìn về phía trước.
Ánh mắt không có tiêu cự, ánh mắt mơ hồ, nỗi đau từ từ bao trùm lấy ông.
Ông không hiểu tại sao lại như vậy, con gái ruột của mình mà!
Tại sao lại đối xử với ông như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT