Chu Dã lại nói một lần nữa.
“Đại viện quân khu.”
Quả nhiên vừa nghe anh nói vậy, bố Khương đã im bặt.
“Tốt lắm.”
Nói xong câu đó, ông lại nói tiếp:
“Hách Phương Phương cũng nên đi xuống nông thôn rồi, vẫn là nơi của con, con thường xuyên chăm sóc em con một chút, dù sao thì hai đứa cũng lớn lên dưới một mái nhà…”
Khương Mạn Mạn trực tiếp đứng dậy kéo Chu Dã ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT