Tất cả đều tự mang lương khô để ăn tạm, sau đó tiếp tục hái lâm sản.
Quả sơn tra dại, Khương Mạn Mạn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Còn có đường lê, từng quả nhỏ xíu, to hơn quả anh đào một chút, vị chua chua ngọt ngọt cũng không tệ.
“Ái chà, quả cầu gai này đâm chết tôi mất.”
Khương Mạn Mạn vẫn luôn tìm hạt dẻ, hạt dẻ là thứ cô thích ăn nhất.
Lúc này nghe thấy một dì kêu quả cầu gai, cô vội chạy tới.
Quả nhiên cô nhìn thấy một cây hạt dẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT