Khương Mạn Mạn được một đống đồ tốt, vui mừng khôn xiết, cũng không thấy thúng trên người nặng.
Nhưng Chu Dã thấy cô đeo một cái thúng lớn như vậy thì thấy thương cô.
Anh đưa tay xách thúng của cô xuống.
“Cái này anh cũng xách giúp em.”
Anh thương Khương Mạn Mạn, Khương Mạn Mạn cũng không thể coi anh như lừa để sai vặt.
“Thật sự không cần anh đâu, anh quên em khỏe lắm rồi.”
Chu Dã thấy cô kéo thúng thì không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT