“Được, hai người cứ tùy ý chọn đi! Tôi chủ yếu lấy những thứ bằng vàng bạc đồng sắt. Đồ ngọc thì không có giá trị lắm. Còn những thứ như tranh chữ thì có thể bán làm giấy vụn.”
Khương Mạn Mạn cũng không biết nói gì.
Tranh chữ gì đó có khi là tác phẩm của danh gia thời trước, giữ lại sau này biết đâu lại có giá trị!
Đây đúng là lời khuyên chân thành.
Bà mập nghe xong xua tay.
“Này! Có gì đáng giá chứ, đừng có chụp cho cái mũ của xã hội cũ, lúc đó sẽ xui xẻo lắm!
Nhiều nhất là giữ lại để dán tường, tôi còn thấy nó cũ, không đẹp bằng báo bây giờ. Nếu cô muốn thì, bên kia có mấy bức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT