Khương Mạn Mạn không biết mình đã làm gì khiến Hách Phương Phương căm hận đến vậy.
Cô thấy gần trưa rồi, Hách Phương Phương vẫn chưa xuống núi, không có ý định lên núi tìm người.
“Ôi, sao cô Hách vẫn chưa xuống vậy, hay là lên núi tìm xem, lỡ gặp thú dữ thì sao?”
Khương Mạn Mạn trợn mắt.
“Thế thì cô lên núi tìm đi! Tôi không quen cô ta, dù sao tôi cũng không đi tìm cô ta, muốn tìm thì cô đi tìm.”
Lữ Hồng Quyên nghe vậy nhìn về phía núi, ánh mắt lóe lên, cô ta mới không đi tìm người, ai biết trên núi có thứ gì, cô ta càng không quen Hách Phương Phương.”
“Sao cô không đi tìm người vậy? Tôi thấy quan hệ của hai người không phải khá tốt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT