Khương Mạn Mạn bán hết quần áo lại lấy từ trong ba lô ra một số thứ có thể bán được rồi bán hết, sau đó ra khỏi chợ đen đến trạm thu mua phế liệu.
Trạm thu mua phế liệu lúc này thực sự có không ít đồ tốt.
Không trách được bất kỳ ai là người xuyên không đều đến đây nhặt của hời.
“Không phải mới mấy hôm trước lên đài tuyên dương sao, cô Khương, cô đến trạm thu mua phế liệu của tôi có việc gì?”
Khương Mạn Mạn vui vẻ lấy cho bà hai viên kẹo.
“Tôi không phải đến xem có đồ cổ nào không, mang theo khi kết hôn cũng có mặt mũi.”
Bà mập kia nghe cô nói vậy, kinh ngạc nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT