Đội trưởng vội vàng quay đầu nhìn sang bí thư Triệu bên cạnh.
“Chuyện này hơi lớn, một lúc nhiều như vậy, tôi phải xin ý kiến cấp trên. Phải được cấp trên đồng ý, phê duyệt thì chúng ta mới có thể bắt đầu nuôi.”
Khương Mạn Mạn cũng biết, lúc này cho dù nuôi thì cũng không phải của riêng họ, mà là của tập thể.
Nhưng không sao, trước tiên cứ luyện tay đi!
Hướng phát triển sau này của cô cũng không phải là làm nghề chăn nuôi.
Cái áo lông vũ gì đó, cô nhớ là đầu những năm tám mươi đã bắt đầu thịnh hành.
Tức là còn khoảng bốn năm nữa thôi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT