“Nào, nào, nào, làm một chén.”
“Hồi ở chung một cái ký túc xá, ngày nào cậu cũng đeo trộm tất chân của tôi, cho nên chén này cậu phải uống cho tôi!”
“Đêm nay đừng có ai mà về trước đấy! Lâu lắm chúng ta mới gặp nhau rồi, không say không về.”
“….”
Lục Kinh Yến nhìn phòng riêng ầm ĩ tới nỗi không thể ầm ĩ hơn, yên lặng mấy giây, mới bừng tỉnh.
Rất nhiều người, đếm sơ qua cũng phải tầm hơn hai mươi người.
Đều tầm hai bảy hai tám tuổi, ăn mặc rất tươm tất, những người phụ nữ có mặt ở đây cũng ăn diện rất tinh tế, trông như mang bộ đồ đẹp nhất trong tủ mặc lên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT