Chiếc khăn trong tay Lục Trạch rơi xuống, sau khi lấy lại tinh thần, anh không nói một lời, quay người đi ra ngoài, bước chân rõ ràng có chút không vững.
Chưa kịp để Hướng Hàn hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra thì đối phương đã quay lại, cùng vào đó còn có mấy người mặc áo blouse trắng, ầm ầm vây quanh cậu, sau một hồi loay hoay thì đưa ra kết luận: Ngoại trừ dạ dày không được tốt, mọi thứ đều bình thường.
Lục Trạch tỏ vẻ không hài lòng, trầm giọng hỏi: "Vô cớ hôn mê mười ngày, mà gọi là mọi thứ bình thường?"
"Anh Lục, chúng tôi thực sự không tìm ra nguyên nhân, hay là hai người đến bệnh viện khác xem thử?" Bác sĩ cũng trăm phương không hiểu nổi.
Hướng Hàn cuối cùng cũng hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, kéo kéo tay áo Lục Trạch, áy náy nói: "Xin lỗi nhưng mà em thực sự không sao."
Lục Trạch có vẻ nhẹ nhõm hơn một chút nhưng vẫn không yên tâm. Sau khi xuất viện, anh đưa Hướng Hàn đi khắp các bệnh viện hàng đầu trong và ngoài nước nhưng vẫn không tìm ra được gì. Hướng Hàn càng thêm áy náy và xấu hổ nhưng khi đối mặt với vẻ lo lắng và sợ hãi của Lục Trạch, cậu lại không thể nói ra lời từ chối nào. "Tiểu Cửu, tôi thực sự càng ngày càng không nỡ rời xa mục tiêu rồi."
Hệ thống: "..." Nó đã không chỉ một lần nghe thấy những lời như thế này. Có lẽ Lục Trạch đã có bóng ma tâm lý, bệnh viện không tìm ra nguyên nhân bệnh, anh tự mình tìm nguyên nhân, cuối cùng cho rằng là do Hướng Hàn thời gian trước làm việc quá mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT