Lúc về, Hướng Hàn buồn ngủ đến nỗi ngáp liên hồi, không nhịn được phàn nàn: "Tôi đã nói là không cần đến, anh cứ nhất quyết đến..." 
"Im lặng." Lục Trạch cũng tức tối, anh làm vậy là vì ai? Đúng là đồ sói mắt trắng vô tâm vô phế!
 Ngày hôm sau, cả hai đương nhiên đều đi làm muộn. Hướng Hàn ngủ gà ngủ gật cả buổi sáng, trưa mơ mơ màng màng tỉnh dậy, phát hiện Tôn Thư Á không biết từ lúc nào đã vào, đang nói chuyện với Lục Trạch.
 Nghĩ đến việc muốn tác hợp cho hai người, cậu vô thức đứng dậy, lảo đảo đi ra ngoài, tạo cơ hội cho hai người ở riêng.
 Lục Trạch ngẩng đầu nhìn cậu, cau mày hỏi: "Em đi đâu vậy?" 
"Đi vệ sinh." Hướng Hàn ngáp một cái, giọng nói mềm mại.
 Khóe miệng Lục Trạch co giật, tuy rằng đó là nhu cầu sinh lý bình thường nhưng anh lại cảm thấy, chỉ cần có Tôn Thư Á ở đó, nhu cầu của Hương Hàn lại đặc biệt xuất hiện thường xuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play