Đợi ăn xong, cậu cuối cùng cũng lấy hết can đảm nói: "Lục Trạch, cảm ơn anh đã đưa tôi đến bệnh viện. Nhưng mà, chúng ta đã chia tay rồi." 
Bất kể Lục Trạch muốn làm gì, cậu chỉ cần lấy bất biến ứng vạn biến. Theo kế hoạch, trước tiên chia tay, sau đó tác hợp, bước này chắc chắn sẽ không sai.
 Lục Trạch nghe vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống, nặng nề đặt bát lên bàn, quay người từng bước tiến đến gần, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu. Hướng Hàn tim đập thình thịch, lập tức căng thẳng, anh... anh... anh... Anh muốn làm gì?
Nghe Hướng Hàn lại nhắc đến chuyện chia tay, Lục Trạch thực sự có chút tức giận. Nhưng nhìn thấy đối phương nắm chặt chăn, vẻ mặt căng thẳng thì lại cảm thấy không còn tính khí gì nữa. 
Căng thẳng lo lắng như vậy, rõ ràng cũng không muốn chia tay chứ? Nhưng để có thể trở về nhà họ Lục, lại phải miễn cưỡng nói ra. Lục Trạch một trận bất đắc dĩ không nói nên lời, cảm thấy Hướng Hàn thật ngốc nghếch đáng yêu. 
Thần sắc anh dần dịu lại, ngẩng đầu vuốt ve mái tóc dựng ngược của đối phương, ôn nhu nói: "Chuyện chia tay đừng nhắc lại nữa, anh đều hiểu mà." Anh, anh hiểu cái gì chứ? 
Không phải, mục tiêu anh lúc nắng lúc mưa như vậy thật đáng sợ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play