Sở Thấm tràn đầy sức lực chạy lên núi, Hoàng Đậu Tử ở bên bờ sông dưới sườn núi nhìn thấy thì lại trầm mặc, rồi tự hỏi: Dù gì mình cũng là một người đàn ông, mỗi sáng sớm thức dậy nghĩ đến việc sắp bắt đầu làm việc là đã mệt muốn chết, mà sao ngày nào Sở Thấm cũng có sức lực để vào núi vậy?
Quan trọng là cũng không thấy cô mang cái gì xuống núi, cùng lắm cũng chỉ hái chút nấm và rau dại thảo dược, ngay cả củi cũng rất ít chặt.
Hoàng Đậu Tử thật ra là người rất kỹ tính, nhát gan thận trọng. Mặc dù e ngại Sở Thấm nhưng cũng nhịn không được mà chú ý đến cô, lúc này mới phát hiện mỗi sáng sớm trước khi đi làm cô đều sẽ bí mật lên núi.
Sở Thấm bị chú ý cũng không thèm để ý, lúc này cô đã sắp đến đỉnh Thanh Tuyền.
Trong khoảng thời gian này cô thường đến đỉnh Thanh Tuyền, số trời xui rủi khiến cô tìm được một con đường tắt.
Mặc dù bò hơi khó khăn nhưng gần hơn rất nhiều. Tiết kiệm được gần nửa giờ đi bộ so với con đường cũ.
Đỉnh Thanh Tuyền đúng là có rất nhiều thú rừng, nhưng cũng thật sự nguy hiểm. Cô từng gặp phải chó sói hai lần, thậm chí có một lần chỉ cách một trăm mét, cô hoảng hốt đổ mồ hôi ròng ròng trốn ở trên cây nửa tiếng mới thoát được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play