Cô đoán như vậy cũng không lạ gì, bởi Sở Thấm cũng từng nghĩ đến việc có thể lên núi lén trồng cây gì được không.
Nếu không phải sợ trồng trong núi xong đều bị mấy con vật như lợn rừng ăn sạch, biết đâu đấy cô đã thật sự tìm một nơi để thử rồi.
Dùng một phép so sánh hơi khập khiễng thì thực ra đây là nhìn kẻ gian bằng đôi mắt gian.
Vấn đề là: “Tại sao Trương Phi Yến phải trồng lén chứ?
Cô ấy không giống mình, lại càng không giống Trần Thiên Chương. Cô ấy có cha mẹ người nhà có thể lấy công điểm, cô ấy không kiếm được nhiều cũng có người đỡ lương thực cho.
Cô ấy không cần mua lương thực, sau khi thu hoạch vùng ruộng đất trong thôn tất nhiên sẽ chia. Kể cả sắp c.h.ế.t đói, người trong thôn cũng sẽ không để cô phải c.h.ế.t đói, đều là đồng hương với nhau, ít nhiều cũng giúp đỡ mà.
Sở Thấm cảm thấy hình như mình đã nhìn thấy gì đó.
Cô nghĩ, cô cần phải quan sát thêm.
Núi Đại Nham là ngọn núi người trong thôn rất hiếm lui tới,bởi núi này không có sản phẩm gì, đến cả rau dại cũng ít hơn những ngọn núi bên cạnh, chỉ khi xong vụ mùa thu lúc đi săn bắt mới đi lại trong núi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT