Điều Sở Thấm không biết chính là căn nhà này cũng được xem như khá lớn. Thật ra những ngôi nhà khác trong thành phố có diện thích cũng tương đối lớn, dù sao đây là nông thôn, ngoài đất hoang ra thì cũng chẳng có gì nhiều. Mặc dù nói vẫn còn những nguyên vật liệu cần xem xét như gạch, xi măng nhưng tóm lại là ngôi nhà sẽ còn lớn hơn.
Hầu hết ba thế hệ trong một gia đình ở thành phố đều sống trong ngôi nhà có diện tích từ hai mươi đến ba mươi mét vuông, nhưng nhà của Kỷ Cánh Diêu không khác gì một căn biệt thự cao cấp.
Sở Thấm đi dọc hành lang, vừa đi vừa nhìn.
Hành lang khá tối, hai bên sườn đều có người ở, những người này đã chuyển vào ở, bọn họ còn bày đồ đạc nấu cơm ngoài cửa. Có một số người dùng chung một nồi, có vài hộ gia đình lại dùng riêng.
Vì diện tích nhỏ, lại có nhiều người ở, không khí lưu thông kém khiến nơi này có mùi khó ngửi, đa phần là mùi dầu cây trẩu. Dù sao thì dạo gần đây đang là thời gian cao điểm để chuyển nhà, rất nhiều người dọn vào ở khi căn hộ vừa được hoàn thiện nội thất. Hầu như đồ dùng trong nhà bây giờ được sơn bằng dầu cây trẩu, mà nhiều đồ đạc sơn dầu cây trẩu như vậy cùng tụ tập lại một chỗ thì hỏi sao mùi không nặng cho được.
Sở Thấm hỏi Kỷ Cánh Diêu: “Đồ đạc trong nhà anh do ai làm?”
Kỷ Cánh Diêu đáp: “Thợ mộc Trương người Đông Hồ, sao vậy, cô cũng muốn đánh đồ nội thất à? Người đó đánh cũng không tồi, tinh thông khắc hoạ hội hoạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT