Bởi vì cách nhau một nhà hai phòng, lúc đưa thịt lợn người ta sẽ trực tiếp dùng tiền để đổi.
Nhưng người ta cũng cảm ơn rồi, thời đại này nguyện ý bán cho bạn lương thực và thịt đều coi như là người cực kỳ tốt rồi.
Chú Sở vẫn chưa hổi thần lại, nhìn thấy thím Sở đột nhiên nhướng môi nở nụ cười: “Nói lời thừa thãi làm gì, đi ăn cơm đi.”
Nói xong thì cười ha ha, cầm chén đũa đi về phía người cửa: “Tôi nghĩ có lẽ phải đợi sau khi Sở Thấm lên tài xế, con bé dẫn ông theo học nghề, ông mới có thể làm tài xế để tôi cũng được ăn cơm của nhà nước.”
Nói xong, thoải mái ưu nhã mà rời đi.
Chú Sở: “…”
Lại nhắc đến việc này làm gì chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT