Ngay cả khi Sở Thấm coi trọng sự thoải mái hàng ngày của bản thân và không sợ điều đó, nhưng nếu có thể khiêm tốn thì cô vẫn nên khiêm tốn thì hơn.
Cô từng suy nghĩ, kế hoạch xây nhà mới vào năm thứ hai sau khi thiên tai kết thúc. Đến lúc đó mọi người có lẽ đã hồi phục từ thiên tai, cũng có thể kiếm được tiền để xây nhà mới.
Dù sao mỗi năm cô cũng hoàn thành điểm lao động, mỗi năm thôn cũng đưa cho cô một khoản tiền tương đối lớn, hoàn toàn đủ để mua gạch.
Về ngọc bích và những thứ có giá trị mà cậu út Dương nói... Mặc dù Sở Thấm rất muốn, nhưng cô không am hiểu những thứ đó, cô tin chắc cậu út Dương cũng không biết. Nếu bị lừa thì sao? Họ đói bụng chứ não không bị hỏng.
Dù sao, với mấy cân thịt lợn mà muốn đổi ngọc bích và đồ cổ của người ta, đó giống như miếng bánh từ trên trời rơi xuống, nếu gặp người tốt thì thôi, còn gặp kẻ xấu lừa thì mất cả thịt còn bị nhét đồ giả.
Sau khi cân nhắc, vẫn nên là vàng.
Vậy nên Sở Thấm bảo cậu út Dương: "Cháu muốn vàng, nếu có thể thì thêm vài tờ phiếu công nghiệp".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play