Mặt trăng rốt cuộc cũng xuất hiện sau mây, Sở Thấm rời khỏi ruộng ngô, nhìn sắc trời, lại đứng ở trên tảng đá cao nhìn phương hướng đội khác, kêu gọi mọi người: “Đứng lên đi thôi, chúng ta tiếp tục tuần tra.”
Giang Nhiễm “ai” một tiếng, chống tay đứng lên, trên mặt toàn là sự buồn ngủ, đi đường không có tí sức lực nào.
Tiểu Đường đốt một ngọn đuốc khác lên, ánh lửa ngọn đuốc mới càng thêm sáng, đem con đường nhỏ thôn quê chiếu sáng rõ.
Sở Thấm sợ bọn họ buồn ngủ, liền nói: “Lúc này còn chưa tới lúc mệt mỏi nhất cần ngủ, phải qua hai giờ nữa, hai giờ sau mới là khổ nhất.”
Tiểu Đường xoa xoa mặt, khiếp sợ nói: “Không thể nào, còn có thể khổ hơn bây giờ?”
Cậu ta bây giờ buồn ngủ muốn c.h.ế.t rồi, hận không thể gục đầu ngủ luôn cho xong.
Sở Thấm hừ hai tiếng: “Lúc ấy cậu tuần tra dễ, lần trước tôi đến bên kênh múc nước hắt vào mặt, dùng nước lạnh mới có thể kiên trì được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play