Giang Nhiễm cười cười: “Cũng đúng. Hơn nữa thôn chúng ta tốt đến không thể tốt hơn, cũng không cần nhà tôi gửi lương thực đến trợ cấp cho tôi. Sở Thấm cô không biết, bây giờ trong thành phố đã bắt đầu trồng tảo rồi đó.
Sở Thấm nghi hoặc: “Tảo?”
Giang Nhiễm gật đầu: “Tôi cũng không biết cụ thể là loại tảo gì, dù sao cũng trồng để ăn. Nhưng tôi không nghe ba mẹ nói có người c.h.ế.t đói, trong lòng cũng yên tâm hơn.”
Sở Thấm không nói gì nhìn thoáng qua cô ấy, thầm nghĩ: “Ngốc thật, nếu có chuyện người c.h.ế.t đói cha mẹ cô làm sao sẽ nói cho cô biết chứ.
Cái này không phải làm cho cô gái thanh thuần sợ hãi sao.
Hai người nói chuyện này, cũng không cảm thấy buồn ngủ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chín giờ bắt đầu tuần tra, bây giờ đã mười giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play