Thím Sở cười, “hừ” một tiếng, nói: “Đây là cháu gái của cháu cho, sợ rắn nên lấy ra phơi.”
Ý là đây là của người khác cho, sao có thể lại cho lại chứ.
Ông bác Trương lại nhìn xuống, bọng mắt to gần như sắp thõng xuống tới giữa mũi.
Mặt tối sầm lại trầm ngâm một lát, vừa muốn lên tiếng, thím Sở lại nói trước ông ta: “Ông bác xem thử khoai lang khô được không?”
Dường như bà ấy vô cùng khó xử, cắn răng nói: “Cháu cũng không giấu gì ông bác, bây giờ trong nhà chỉ có thể lấy ra khoai lang khô mà thôi, với lại nhiều nhất là một ký, cái khác thì càng không có, có thời gian rảnh cháu còn phải đưa cho bà ngoại một chút.”
Như này còn khiến người ta nói thế nào?
Bà ấy còn chưa đưa lương thực cho bà ngoại, thế mà một người ngoài là ông bác đây lại được trước, ai còn có thể nói bà ấy không đúng chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT