Thời gian trôi dần, rất nhanh đã tới giờ ăn cơm trưa.
Hôm nay Sở Thấm ngồi cách hai người kia rất xa, bởi vì đồ ăn của cô là măng tây khô xào thịt và cà tím xào đậu que. Cơm cũng là cơm gạo trắng chứ không phải cơm độn khoai lang.
Măng tây khô xào thịt bỏ thêm ớt cay, cô chiên thịt ba chỉ cho ra dầu rồi bỏ tỏi băm và ớt cay vào, sau đó bỏ măng tây khô đã ngâm vào xào, trong lúc xào thì nêm nếm gia vị, đến khi chín là có thể múc ra.
Măng tây ít hút dầu nên dầu thấm vào cơm, làm cho hạt cơm trở nên trơn bóng. Măng tây khô giòn, vừa thơm vừa cay, Sở Thấm ăn hết miếng này tới miếng khác, không thể dừng lại được.
Hoàng Đậu Tử và Trương Phi Yến ngồi cách xa mà lỗ mũi giật giật, nước miếng mất khống chế tuôn ra.
Mẹ kiếp, sao Sở Thấm lại mang theo đồ ăn thơm như vậy lên núi chứ?
Ăn cơm xong, Sở Thấm tiếp tục đào khoai, bởi vì sau khi đào khoai lang cộng với còn có việc phải làm nên không thể nghỉ ngơi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play