Cậu út Dương đành phải cầm bánh bích quy về. Ông ấy nghĩ ngợi dù Sở Thấm đã mua xe đạp thì trong nhà vẫn còn rất nhiều tiền. Bánh bích quy đắt đến thế mà cũng bằng lòng mua, còn tặng một lần tới nửa cân. Có thể thấy ít nhất cô cũng giữ lại cho mình nửa cân.
Con trai ông ấy đã gần hai tuổi rồi. Vì mấy công việc kia của mình là thầm kín nên trong nhà không hẳn là thiếu tiền. Có điều một số thứ không phải là có tiền là có thể mua được, ví dụ như bánh bích quy cần phải có phiếu. Bánh bích quy ngon thế này không những cần có phiếu mà còn phải có may mắn mới giành được.
Về đến nhà, con trai cả của ông ấy đã ăn ngay ba cái. Thấy cháu trai ăn ngon lành như thế, bà Dương cũng không nói gì về chuyện Sở Thấm luôn nhờ vả con trai nhà mình.
Trước kia bà Dương cảm thấy Sở Thấm là người chuyên gây rắc rối, nhưng con trai út lại không nhìn ra mà còn đối tốt với Sở Thấm hơn cả cháu gái ruột của mình.
Cho dù đối với con trai út, cả hai cô cháu gái đều thân thiết như nhau. Nhưng rõ ràng ông ấy có thiên vị. Ban đầu bà ta vẫn chưa cảm nhận được, nhưng hơn một năm nay ông ấy càng ngày càng thiên vị Sở Thấm, ngay cả con dâu cũng thế.
Bà Dương bị cơn tức chặn ở lồng ngực, trằn trọc cả đêm mới nghĩ thông suốt. Haiz! Con cháu tự có phúc của con cháu, tùy nó vậy!
Tối nay cậu út Dương lại vận chuyển hai con sói hoang ra khỏi thôn Cao Thụ. So với hai con trước, quả thật hai con này không còn bị đ.â.m đến thảm, chí ít là không có hình ảnh m.á.u me.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT