Cô gái này thật đáng sợ, cuối cùng lúc này cô ấy cũng hiểu được tại sao mấy trai tráng đào mương kia lại chạy trốn khi nghe thấy hai chữ “Sở Thấm” này.
Trương Phi Yến cảm thấy mặc dù tính cách của Sở Thấm lạnh nhạt, nhưng con người vẫn rất tốt. Không thấy người ta dù đã làm xong công việc cũng không gấp gáp quay về mà cố ý ở lại đợi cô ấy à?
Quả thật Sở Thấm đang đợi Trương Phi Yến. Mặc dù cô không qua lại quá nhiều với cô ấy, nhưng trong ngọn núi này có hai nữ một nam. Nếu mình về trước, để người ta cô nam quả nữ ở lại trong núi thì không được ổn thỏa cho lắm.
Sở Thấm xuyên không lâu như thế, vốn không rành thế sự vì tận thế rời xa đám đông cũng đã hiểu được đạo lí đối nhân xử thế ở cấp độ sâu hơn.
Bốn giờ rưỡi chiều, ba người cùng đi xuống núi.
Sở Thấm là người đầu tiên về đến nhà trước. Công việc ngày hôm nay cũng không hẳn là quá khó đối với cô, nên về đến nhà cô vẫn còn sức lực để nấu ăn.
Sau khi Trương Phi Yến và Hoàng Đậu Tử về đến nhà thì choáng váng đến mức suýt ngất đi, ước gì có thể ngủ thẳng đến giờ này vào ngày mai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT