Đôi khi thím Sở lại cảm khái, tại sao Sở Thấm có thể chăm chỉ hơn cả lũ lừa trong đội sản xuất.
Ngay cả mấy con lừa trong đội sản xuất của bọn họ cũng phải nghỉ ngơi sau mấy ngày làm việc cật lực, nhưng dường như Sở Thấm không biết mệt mỏi, hôm nay g.i.ế.c heo thì ngày mai lại làm đồ sất, ngày mốt bắt đầu ủ rượu, miệng thì không ngừng lải nhải phải làm mễ quả!
Liệu đây có phải năng lượng nhiệt huyết mà chỉ mấy người trẻ tuổi mới có không? Cũng không đúng, vì tất cả những đứa cùng tuổi với cô trong làng cộng lại cũng không thể làm được như vậy.
Phải nói thể lực của Sở Thấm có thể đuổi trâu vượt qua lừa, cũng không biết nên nói gì với người ta.
Ở cái thời đại mà cả thị trấn chỉ có độc một chiếc máy kéo và chẳng hề có dấu vết của máy móc gì, có rất nhiều việc phải hoàn thành theo cách thủ công nhất.
Chỉ nói đơn giản về việc làm mễ quả thôi, ở địa phương mễ quả cũng được gọi là bánh gạo, có điều mễ quả thường được ăn kèm với nhân có sẵn hoặc là bỏ vào xào chung với một số loại rau. Người dân địa phương rất thích ăn như vậy, cho nên đã kiên quyết gọi là mễ quả.
Muốn làm thì phải ngâm gạo nếp trước, mà chỉ gạo nếp thôi chưa đủ, bình thường phải có cả gạo tẻ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT