Một giấc tỉnh dậy, tôi biến thành một con mèo hoang, còn bị kẻ thù không đội trời chung Lục Tiêu nhặt về nhà.
Lục Tiêu hoàn toàn không phòng bị gì trước tôi, sau khi tắm xong, hắn chỉ quấn hờ một chiếc khăn tắm quanh người.
Cơ bụng và cơ ngực rắn chắc của hắn phơi bày không chút che đậy ngay trước mặt tôi.
Là một chú mèo nhỏ đáng thương, chạm vào cơ bụng và nếm thử một chút không quá đáng đi?
Sau khi trở lại thành người, ánh mắt mà kẻ thù nhìn tôi rất kỳ lạ.
"Ta bắt được ngươi rồi, mèo con."
1.
Trong cơn mơ hồ tỉnh lại, tôi nhìn thấy một môi trường quen thuộc mà lạ lẫm trước mắt, đây là đâu?
Bên tai vang lên giọng nói dịu dàng: "Cậu tỉnh rồi?"
Lục Tiêu? Sao hắn lại ở đây? Tôi không phải đang ở nước ngoài sao?
Vừa định mở miệng nói chuyện, nhưng lại không phát ra được âm thanh mà tôi muốn, thứ phát ra chỉ là những tiếng "meo, meo? Meo!"
Tôi thật sự xấu hổ , không chịu nổi.
Mãi một lúc lâu, tôi mới chấp nhận sự thật rằng mình đã biến thành một con mèo.
Lục Tiêu bế tôi lên, xoa nhẹ bộ lông của tôi.
Cơ thể hắn áp sát vào tôi, cảm nhận được sự mềm mại phía sau, tôi không nhịn được mà đỏ mặt.
Cơ ngực của hắn đúng là không tập luyện uổng công, thật lớn.
Cả đời này không còn gì tiếc nuối nữa!
Lục Tiêu đúng là kiểu người mặc đồ thì trông gầy, nhưng cởi ra thì đầy cơ bắp.
Lúc còn mặc đồ cứ tưởng hắn chỉ là một người yếu đuối thôi, ai ngờ yếu đuối lại chính là tôi!
Hắn thắc mắc: "Sao lại đỏ thế, bị sốt à?"
Nhưng rồi tôi cũng nhanh chóng thông suốt.
Những gì trước đây không có được, bây giờ tôi sẽ lấy lại hết!
2.
Lục Tiêu là người giàu có, rất chăm chút cho tôi, còn thuê hẳn chuyên gia để quản lý chế độ ăn uống của tôi.
Hắn còn cho tôi một phòng riêng, dù mỗi lần hắn đều mạnh bạo ôm tôi ngủ chung trên giường của mình.
Chẳng phải cuộc sống này còn tốt hơn lúc tôi ở nước ngoài sao?
Đúng là nhân sinh vô thường, à không, "mèo đời" vô thường, đúng kiểu "đại tràng bọc tiểu tràng"*.
Trước đây tôi không để ý, hóa ra trên người hắn còn có mùi hương nhẹ nhàng của hoa bưởi, thơm nhưng cũng dễ ru ngủ.
Mỗi tối khi hắn ôm tôi ngủ, tôi định bụng chờ hắn ngủ rồi sẽ lẻn ra ngoài, dù nơi này có tốt đến mấy, cũng không phải nhà của tôi.
Mùi hương hoa bưởi này lại khiến người ta cảm thấy an tâm.
Mỗi lần tôi đều tự nhủ: "Giang Hòa, lần này nhất định không được ngủ!"
Nhưng lần nào cũng ngủ say như một con lợn.
3.
Trong mắt tôi, Lục Tiêu vốn là kiểu người không dính bụi trần, chẳng có chút ham muốn nào, như một phật tử.
Nhưng sau khi tôi biến thành mèo, tôi mới phát hiện ra bộ mặt thật của hắn, chẳng khác gì những người đàn ông bình thường...
Ngày hôm đó, Lục Tiêu không đi làm mà ở nhà, chính xác hơn là ở trong phòng.
Tôi rảnh rỗi, muốn xem hắn đang làm gì, kết quả là tôi bắt gặp hắn đang làm điều mà bất kỳ người đàn ông nào cũng làm.
Điều đó làm thay đổi hoàn toàn cách nhìn của tôi về hắn.
Bình thường, hắn luôn như một bông hoa cao quý, không thể với tới.
Tôi còn tưởng rằng hắn không bao giờ làm chuyện đó, thế mà ban ngày ban mặt lại ở trong phòng làm chuyện ấy.
Phần lớn cơ thể hắn trùm dưới chăn, không nhìn rõ động tác cụ thể.
Nhưng dựa vào trực giác, tôi chắc chắn rằng hắn đang làm!
Hắn còn nắm chặt một tấm ảnh trong tay.
Tiếc là tôi không thấy được tấm ảnh đó, không thì tôi đã muốn biết đó là ai!
Tôi nghĩ ra một ý định xấu xa, hì hì.
Tôi chạy vào, lớn tiếng kêu: "Meo! Meo! Meo!"
Khiến động tác của hắn khựng lại, trong mắt lóe lên ánh nhìn khó hiểu.
Tôi cảm thấy như bị nhìn thấu, vì ánh mắt đó quá quen thuộc với tôi rồi.
Giống như ngay giây sau, hắn sẽ nướng tôi ăn vậy, sợ quá đi.
Dù nghĩ vậy, nhưng lòng tôi lại không vui nổi.
Vì tôi thích Lục Tiêu, đã thích từ rất lâu rồi!
---
(*) "Đại tràng bọc tiểu tràng" là một cách chơi chữ tiếng Trung để ám chỉ những điều khó đoán trước, bất ngờ trong cuộc sống.