Cô tên Hà Tuệ , là tiều thư cành vàng lá ngọc của Hà gia,lớn lên trong sự cưng chiều của gia đình dòng họ.
Năm cô 13 tuổi cô gặp Trác Vũ - thiếu gia nhà họ Trác trong một bữa tiệc làm ăn của bố mà cô không muốn đi.Cậu trai ấy có khuôn mặt bảnh bao cùng nụ cười ấm áp, mặc bộ comple bảnh bao nhìn cậu như chàng hoàng tử nhí mà cô hằng mơ.
Cô ngại ngùng liếc nhìn, bỗng hai đôi mắt chạm nhau, cô ngại ngùng cúi mặt xuống
Một giọng nói cất lên, ôi sao lại ấm áp thế. Cô ngẩng mặt lên thì thấy khuôn mặt điển trai mà mình lend nhìn ấy đang ở trước mặt cô, lúc này cô lại càng nhìn rõ hơn dung nhan ấy: một đôi mắt dịu dàng,đôi bờ môi khẽ cười cùng dáng người cao hơn cô cả cái đầu khiến tim cô hẫng lại một nhịp.
Trác vũ khẽ cười tiếp lời
Vừa nói cậu vừa xoè tay cúi hạ người, đôi mắt móng trông câu trả lời của cô.
Cứ vậy hai người tay trong tay khiêu vũ giữa sảnh tiệc.
Từ đây, một đoạn nhân duyên đã dệt lên. Cô thích anh ấy , mến mộ anh ấy, năm cô 15 tuổi, cô tỏ tình anh, anh chỉ cười nói
Cô không nói gì, chỉ cười rồi nói
Năm 18 tuổi cô biết nguyện vọng của anh là thi vào trường trọng điểm, cô miệt mài không kể ngày đêm cuối cùng cũng đỗ vài cùng trường của anh. Từ đó cuộc sống của cô thêm nhiều màu sắc hơn.