Lúc cô học cấp ba, Lục Nghiên Thanh thường thích gọi cô như thế, mỗi lần nghỉ hè và nghỉ đông xong, anh đều sẽ dạy phụ đạo cho cô, có lúc gặp phải câu hỏi nào không hiểu, Lục Nghiên Thanh cứ nhéo mũi cô gọi cô là bé ngốc.
Lúc đó Uyển Yên buồn phiền nhất là khi anh nói cô ngốc, mỗi lần nghe thấy đều sẽ giương nanh múa vuốt bổ nhào qua, cuối cùng đều là Lục Nghiên Thanh nói xin lỗi vô số lần để dỗ cô, cho đến khi dỗ cô vui vẻ thì mới thôi.
Lục Nghiên Thanh kéo cửa ghế phụ ra giúp cô, bậc thềm xe Jeep tương đối cao, Uyển Yên giang tay về phía anh, Lục Nghiên Thanh tự nhiên ôm cô xuống.
Lúc này Uyển Yên mới chú ý đến, nơi ở hiện tại của bọn họ, cô cực kỳ quen thuộc.
Khoảng thời gian lúc cô vẫn còn học cấp ba, Lục Nghiên Thanh đã lên đại học, thời gian hai người ở bên nhau rất ít, Uyển Yên dứt khoát thuê một căn nhà trong tiểu khu này, như thế thì sẽ không ai quấy rầy bọn họ.
Chỉ là không ngờ đến, bao nhiêu năm trôi qua, cô lại quay về nơi này.
Một tay Lục Nghiên Thanh xách hành lí, tay còn lại nắm tay Uyển Yên, cô gái vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng cạo vào trong lòng bàn tay ấm nóng của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT