Nói xong Uông Dã nháy mắt với cô, cười giống như một thằng lưu manh cắc ké, Uyển Yên không mặn không nhạt quét mắt qua anh ta, đáy mắt toàn là lạnh lẽo: "Phiền cách xa tôi một chút."
Thấy người này cứng mềm đều không ăn, Uông Dã kéo khóe môi, tự mình gật đầu, lập tức theo lời ngồi lên một vị trí trống khác, hai người cách nhau một khoảng.
Chờ vị trí xa rồi Uông Dã lại mở miệng kiên trì không ngừng: "Như này rồi thì cũng nên chịu nói chuyện với tôi rồi chứ?"
Uyển Yên mắt điếc tai ngơ.
Uông Dã lải nhải suốt, tuy nhiên người con gái bên cạnh vẫn vững như núi băng.
Không lâu sau, cửa phòng tiếp khách lần nữa bị đẩy ra, Uyển Yên ngước mắt lên, nhìn thấy người con gái đi vào, ánh mắt cô hơi sững lại, cảm thấy người trước mắt có chút quen, hình như đã gặp ở đâu rồi.
Hà Y Hàm giẫm lên giày cao gót nhỏ nhọn, trang điểm tinh tế, đuôi mắt dài mảnh trong cong ngoài hất, tóc đen môi hồng, khoảnh khắc nhìn thấy Uyển Yên, Hà Y Hàm dường như đã sớm dự liệu được sẽ gặp được cô ở đây, khuôn mặt hiện lên ý cười, khóe môi cong lên, như khinh thường như mỉa mai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT