"Em gái, còn nhớ anh không? Anh là anh hai em nè - Lý Tinh Hải." - Lý Tinh Hải có vẻ phấn khích giống như xa cách lâu ngày mới gặp lại, nhưng ngoại hình của hắn lại làm cho khán giả chán ghét.
[Tìm diễn viên ở đâu ra vậy, thực sự là anh em ruột với Lý Ngôn Hề sao? Lớn lên cũng quá khó coi, đúng không? ]
[Đúng vậy nha, nhìn so với Lý Ngôn Hề già hơn rất nhiều, hơn nữa ba người này một điểm cũng không giống nhau]
"Anh hai, em đương nhiên là nhớ anh chứ" - Đương nhiên là nhớ kỹ anh chứ, tôi đợi anh lâu rồi đấy.
"Ngôn Hề, đã lâu không gặp" - Quý Thành đi tới, càng đến gần Lý Ngôn Hề, hắn càng cảm giác kinh diễm, nhưng hắn đã quen với việc che giấu cảm xúc, vẻ mặt bình thản, rất tự nhiên cùng Lý Ngôn Hề chào hỏi.
"Quý Thành, đã lâu không gặp." - Lý Ngôn Hề vô cùng tự nhiên kéo ra khoảng cách với hắn, nhàn nhạt chào hỏi.
[Hóa ra anh ấy là Quý Thành, nam chính bộ phim này á]
[Đẹp trai quá, không hổ danh là nam chính]
[Nam chính làm sao vậy? Lý Ngôn Hề là nữ chính diễn thành nữ phụ sao?]
Quý Thành, xác thực là nam chính của bộ phim này, kiếp trước có quan hệ rất thân thiết với cô trong bộ phim này, nhưng chính vì người đàn ông này nơi nơi biểu hiện lòng nhân từ bác ái, lại thiếu quyết đoán, khiến cô trong mắt mọi người giống như nữ phụ độc ác. Cho nên đời này cô nhất định phải tránh xa loại người này một chút.
"Ngôn Hề, con xem con đi, rời khỏi nhà nhiều năm như vậy, nếu không nhờ là Quý Thành, đến bây giờ mẹ và anh hai con còn không biết tung tích của con nữa.". - Tào Lệ liều mạng rặn ra hai giọt nước mắt, nói một chút là liền khóc huhu.
"Dì Tào, đừng buồn nữa, chuyện năm đó đã qua, dì xem bây giờ Ngôn Hề không phải tốt đẹp đứng trước mặt dì sao?" - Quý Thành dịu dàng an ủi, lấy khăn tay ra đưa cho Tào Lệ.
"Em gái à, anh nghe Quý Thành nói e ở Nam Thành đã trở thành bà chủ, đây là sự thật sao?" - Lý Tinh Hải sốt ruột hỏi.
"Đúng đúng, Ngôn Hề, Quý Thành nói công ty thực phẩm Đào Lý là công ty con mở, có đúng không?!" - Tào Lệ nóng lòng muốn biết hỏi lại.
Nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Tào Lệ cùng Lý Tinh Hải, Lý Ngôn Hề mỉm cười.
Kiếp trước, Quý Thành đưa hai mẹ con Tào Lệ tới tìm cô, nhưng lúc đó cô vô cùng tức giận nên đã đuổi bọn họ đi trước mặt người qua đường, chuyện này cũng được đăng lên diễn đàn đại học Nam Thành, cô vẫn còn nhớ tiêu đề tin tức: Nữ sinh đại học Nam Thành vì lòng hư vinh từ chối nhận mẹ ruột nhà nghèo.
Mặc dù sau sự việc này, ngày tận thế đã đến nhưng cô vẫn để lại ấn tượng xấu trong lòng Quý Thành cùng khán giả, còn về nguyên nhân vì sao cô lại không nhận họ thì trong bộ phim truyền hình cũng không có lời giải thích nào.
Thậm chí ngày đóng máy của bộ phim truyền hình này, khi bị cư dân mạng mắng chửi thậm tẹ, Quý Thành người đã rất nổi tiếng lúc đó, cũng ậm ừ tỏ vẻ cô không biểu hiện tốt trong bộ phim, thật đáng tiếc...vân vân các kiểu…
Cô không trách khán giả, vì cô đi theo hình thức siêu khó, hơn nữa cô cũng không gây ra hành động nào để phát triển hình thức hồi ức trong trò chơi, bị khán giả hiểu lầm cũng bình thường, cô cũng không trách bất kỳ người nào trong game, chỉ trách chính mình bị Lương Mộng Giai lừa mà không biết, trở thành con cờ bị người lợi dụng.
"Mẹ, anh trai, Đào Lý...đúng là công ty của con" - Lý Ngôn Hề cười đáp.
"Ôi! Con gái tôi đúng là có tương lai a. Bây giờ đã là bà chủ công ty." - Tào Lệ mừng đến chảy nước mắt, giống như bà ta trúng vé số độc đắc vậy.
"Em gái lợi hại nha, em vẫn còn là sinh viên, làm thế nào có thể mở một công ty? Anh đã xem qua nha, công ty đó, à không, công ty của chúng tôi khá lớn nha."
Nghe được Lý Tinh Hải đã tự xưng Công ty Thực phẩm Đào Lý thành công ty nhà mình, Quý Thành không khỏi cau mày. Hắn đem Dì Tào cùng Lý Tinh Hải đến đây, thực sự là lựa chọn chính xác sao?