Người "mẹ già" Đỗi Đỗi nghiêm túc mà thay Tiết Hựu Bạch chải vuốt lông tóc, làm lông cậu trở nên xoã tung sạch sẽ. Lông tóc trở nên xoã tung hiệu quả giữ ấm cực kỳ rõ ràng, vốn Tiết Hựu Bạch đã cảm giác được rét lạnh giờ đây chỉ cảm thấy cả người ấm áp rất là thoải mái.

 

Đối với mỗi một con rái cá biển mà nói chải vuốt lông tóc là một đại công trình, ước lượng thời gian tiêu hao ở chải vuốt lông tóc từ năm đến sáu tiếng đồng hồ. Tuy rằng giờ phút này thân hình Tiết Hựu Bạch không lớn, chỉ có bảy tám tháng nhưng đối với thân hình không sai biệt lắm của Đỗi Đỗi mà nói muốn dùng hai vuốt chải lông đã là một đại công trình.

 

Nó giúp Tiết Hựu Bạch chải vuốt trong chốc lát liền mệt đến ngừng lại, sau đó trở mình, nằm ngửa trên mặt biển, từ dưới nếp uốn nách của mình móc ra cục đá nhỏ của nó.

 

Vốn Tiết Hựu Bạch còn đang thoải mái dễ chịu mà hưởng thụ phục vụ chải vuốt bỗng nhiên phát hiện Đỗi Đỗi dừng lại. Cậu lười biếng mà mở đôi mắt thích ý, nhìn đến chính là Đỗi Đỗi đang làm động tác mở "bàn ăn" trên bụng.
 

Sau đó cậu nhìn thấy Đỗi Đỗi từ dưới nếp uốn lại móc ra một con sò, hai móng vuốt nhỏ ôm mà bắt đầu đập "bịch bịch bịch".

 

Nó mệt mỏi, nó đói bụng, nó muốn ăn gì đó để bổ sung năng lượng.
 

Sau khi ăn uống no đủ, nó còn muốn tiếp tục vì em bé to xác cái gì cũng không biết này chải vuốt lông, lặn xuống nước kiếm ăn, giúp cậu kiếm đồ ăn.

 

Đỗi Đỗi nghiêm túc rõ ràng việc phải làm, sau đó nghiêm túc mà bắt đầu đập vỏ sò, ăn cơm bổ sung năng lượng. 

 

"Bịch bịch bịch... Bịch bịch bịch".

 

Bên tai Tiết Hựu Bạch liên tục không ngừng âm thanh gõ vỏ sò, đại khái là do bản năng DNA rái cá biển nên cậu nghe thấy âm thanh liền không tự giác mà chảy nước miếng thèm.


 Sau đó Đỗi Đỗi vừa mới gõ xong một cái vỏ sò còn chưa kịp đem vào miệng cảm thấy tầm mắt Tiết Hựu Bạch, rái cá biển nhỏ Đỗi Đỗi dừng lại động tác.
 

Nó quay đầu ngơ ngác mà về phía Tiết Hựu Bạch, lại cúi đầu nhìn nghêu sò trong tay chính mình, mặt đầy rối rắm, do dự vài giây, cuối cùng "nhịn đau bỏ những thứ yêu thích", "lưu luyến không rời", đôi tay nâng vỏ sò, lễ phép lại ngoan ngoãn mà đưa cho Tiết Hựu Bạch.

 

Tiết Hựu Bạch nháy mắt tâm liền mềm.

 

Thằng nhóc này rõ ràng là đói bụng muốn ăn nhưng cuối cùng vẫn là lựa chọn đem đồ ăn chia cho cậu.

 

Tiết Hựu Bạch cảm động lại cảm kích, nhìn thẳng đôi mắt rái cá biển nhỏ Đỗi Đỗi, nghiêm túc mà nói với nó: "Thôi, tui không ăn, cậu ăn đi".


 Cậu phát ra là tiếng rái cá biển kêu "chi chi chi", Đỗi Đỗi hẳn là không có nghe hiểu, hai đôi mắt đen tròn xoe là vẻ mặt mờ mịt như cũ.
 

Tiết Hựu Bạch không có cách nào cùng tiến hành giao lưu ngôn ngữ cùng tộc, chỉ có thể lựa chọn tứ chi giao lưu. Cậu đem hai tay xoa xoa từ trên má xuống — đặt ở trên má là vì che tay giữ ấm — sau đó hai vuốt điên cuồng mà xua tay tỏ vẻ chính mình không cần.

 

Nhưng mà Đỗi Đỗi dường như không nghe hiểu vẫn chấp nhất đem vỏ sò đã gõ tốt cho Tiết Hựu Bạch.

 

Tiết Hựu Bạch suy đoán "xua tay đại biểu cự tuyệt" là tư duy ngôn ngữ nhân loại, rái cá biển khả năng không hiểu được. 
 

Cậu không kiên trì mà là học bộ dáng Đỗi Đỗi, cùng từ nếp uốn nách mình móc ra cục đá đặt trên bụng. Sau đó lại đem móng vuốt nhỏ vói vào nếp uốn nách móc ra một con sò. Đây là Đỗi Đỗi vừa mới đưa cho cậu làm đồ ăn dự trữ.

 

Tiết Hựu Bạch học bộ dáng Đỗi Đỗi, hai móng bưng con sò sau đó đem cục đá trên bụng đập vào.

 

"Bịch bịch bịch... Bịch bịch bịch".

 

Rất tốt, bởi vì kinh nghiệm cậu không đủ, không nắm tốt lực đạo lớn nhỏ, đập vài cái vỏ con sò không tổn hao gì.
 

Tiết Hựu Bạch không từ bỏ, tiếp tục "Bịch bịch bịch, bịch bịch bịch" mà gõ, ông trời không phụ người, vỏ ngoài con sò cứng rắn rốt cuộc bị cậu gõ ra một lỗ thủng to to lộ ra thịt mềm mại bên trong.

 

Thành công đột nhiên tới này không hiểu sao làm Tiết Hựu Bạch có chút cảm động, thiếu chút nữa rớt "nước mắt". Cậu hiện tại cũng là một con rái cá biển nhỏ có thể tự mình gõ vỏ sò.

 

Thời điểm cậu kích động liền phát hiện Đỗi Đỗi cùng cậu bơi song song cũng vẻ mặt kích động nhìn cậu, thậm chí cầm con sò chưa ăn.

 

Chỉ là nếu Tiết Hựu Bạch không nhìn lầm thì Đỗi Đỗi là rái cá biển nhỏ tuổi chỉ có tám tháng thế nhưng lại lộ ra vẻ mặt "Cha già vui mừng tươi cười", biểu tình ngốc manh đáng yêu hình như đang nói: "Nhãi con, cha thực kích động, con thế nhưng con thể tự mình gõ mở vỏ sò! Con rốt cuộc học xong một việc!"

 

Tiết Hựu Bạch: "..."

 

Cậu bị rái cá biển nhỏ Đỗi Đỗi nhìn đến có chút chột dạ, nghĩ nghĩ, chủ động đem con sò vừa gõ cho Đỗi Đỗi xem như cảm kích nó ngày này chiếu cố cậu. 

 

Đỗi Đỗi nhìn đồ ăn được đưa qua, hai con mắt đen sáng mở to ra nhìn càng ngốc manh. Đại khái là khiếp sợ với hành động của Tiết Hựu Bạch, con sò Đỗi Đỗi cầm trên tay "lạch cạch" một cái liền trực tiếp rơi trên bụng nó, hai tay nó vẫn duy trì tư thế cầm "vỏ sò" ngây ngốc mà nhìn Tiết Hựu Bạch, tựa hồ hiểu ý tứ của Tiết Hựu Bạch.

 

Tiết Hựu Bạch cũng rất dứt khoát, trực tiếp đem con hào cậu đã gõ xong nhét vào móng vuốt trống rỗng của Đỗi Đỗi, vừa lúc tư thế của nó là giơ vỏ sò.

 

Đây chính là con sò độc nhất vô nhị do cậu tự mình động thủ gõ, cực kỳ có ý nghĩa kỷ niệm.

 

Đỗi Đỗi rốt cuộc lấy lại tinh thần, gắt gao mà nắm chặt con sò, cao hứng mà trực tiếp bên người Tiết Hựu Bạch bắt đầu đưa tay xoa xoa, một vòng, hai vòng, ba vòng... Xoay đến Tiết Hựu Bạch choáng váng đầu. 
 

Cậu quyết định không để ý đến con rái cá biển nhỏ cao hứng đến choáng váng này, bắt đầu chuyên tâm gõ vỏ sò. 

 

"Bịch bịch bịch... bịch bịch bịch" gõ mở vỏ một con sò, há miệng ra một ngụm cắn vào thịt mềm tiên hương mỹ vị.

 

Đại khái trong thế giới rái cá biển thì thực đơn mỹ thực số một số hai phần lớn là con sò, nhím biển, con cua, hải sâm, tôm hùm,...vv, cùng thế giới nhân loại các chủng loại hải sản trung sang quý thập phần tương tự.

 

Không cần tiêu tiền phải coi tiền lương, cứ tuỳ tiện ăn ăn uống uống, muốn ăn nhiều thì ăn nhiều muốn ăn ít thì ăn ít, cuộc sống thập phần thích ý.

 

Sau khi Tiết Hựu Bạch ăn uống no đủ đem cục đá Đỗi Đỗi đưa cậu lại thu vào chờ lần sau dùng tiếp. Không hổ là cục đá Đỗi Đỗi dùng đến thuận tay, dùng gõ vỏ sò thật tốt.

 

Đỗi Đỗi bên kia sau khi cao hứng mà xoay tròn, "cảm thấy mỹ mãn" mà ăn luôn con sò Tiết Hựu Bạch đưa nó, rồi lại bắt đầu chứa đựng đồ ăn. Làm xong hết thảy nó lại bắt đầu lặn xuống đáy biển, không lâu lắm lại mang theo đồ ăn đi lên, hai vuốt nhỏ đều giơ lên đưa cho Tiết Hựu Bạch.

 

Hiển nhiên đây là "tạ lễ" đỗi với Tiết Hựu Bạch vừa mới chia sẻ đồ ăn.

 

Lại lần nữa đem "túi" đồ ăn dưới nếp uốn nách Tiết Hựu Bạch lấp đầy Đỗi Đỗi mới ngừng lại nghỉ ngơi.

 

Chỉ là Tiết Hựu Bạch phát hiện lần này Đỗi Đỗi nghỉ ngơi cùng lần trước không giống nhau. Lúc này đây, Đỗi Đỗi tựa hồ chấp nhất muốn chỉ cậu chải vuốt da lông, thậm chí vẫn dùng ánh mắt cổ vũ nhìn cậu, kiên định cậu nhất định có thể học được. 

 

Loại cảm giác quen thuộc này không hiểu sao làm Tiết Hựu Bạch thấy da đầu tê dại. Này còn không phải là các gia trưởng như tiêm máu gà cho con mình, điên cuồng giáo dục mà buộc chúng nó học tập không ngừng sao?
 

Khó trách cậu sẽ cảm thấy quen mắt, Tiết Hựu Bạch đã từng là người cũng đã trải qua. Sau đó cậu quyết tâm muốn làm nhân viên vườn bách thú, trong nhà bởi vì công việc này không có tiền đồ còn đại nháo một hồi.
 

Tiết Hựu Bạch nghi hoặc mà nhìn về phía Đỗi Đỗi, trong lòng buồn bực. Nên không phải là đứa nhỏ này phát hiện cậu là "em bé to xác" cũng có thể học được kỹ năng chứ không phải đồ ngốc cho nên tính toán bắt đầu gà oa giáo dục đi? Chẳng lẽ dù xuyên thành động vật nhỏ đều trốn không được vận mệnh gà oa sao? 
 

Tiết Hựu Bạch: Tâm mệt.
 

Rái cá biển nhỏ Đỗi Đỗi cũng không biết tiểu đồng bọn đang suy nghĩ cái gì, nó còn chấp nhất mà muốn dạy cho Tiết Hựu Bạch chải vuốt —— đây là kỹ năng cầu sinh cơ bản nhất của rái cá biển.

 Tiết Hựu Bạch không lay chuyển được rái cá biển nhỏ Đỗi Đỗi, cũng là bản năng cầu sinh của thân thể, Tiết Hựu Bạch rốt cuộc cũng động, học bộ dáng Đỗi Đỗi, dùng hai móng vuốt nhỏ xoa nắn mặt lông chíng mình, một chút một chút một chút, bắt đầu học tập thế nào để chải vuốt da lông của mình.

Đỗi Đỗi đối với tiến bộ của Tiết Hựu Bạch vừa mừng vừa sợ, phát hiện cậu rốt cuộc học xong lại bắt đầu cao hứng mà trên mặt biển xoay vòng vòng.

Một vòng, hai vòng, ba vòng...

 So với đương sự Tiết Hựu Bạch còn kích động hưng phấn hơn.

Tiết Hựu Bạch lại lần nữa khẳng định 100%, Đỗi Đỗi chính là "gà mẹ" mang nhãi con!
 

Mà cậu, là nhãi con kia.  

—————

Lẻn: tui phát hiện là chỉ có chương đầu là hơn 3k7 từ, mấy chương sau tầm 1k8 à 🤔?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play