Cảm giác được tay nhỏ của mình bị giữ chặt, Đỗi Đỗi xoay cổ nhìn về phía Tiết Hựu Bạch sau đó theo thói quen mà dùng miệng chọc chọc cậu.
Tiết Hựu Bạch dám xác định hiện tại trong hơn hai mươi mấy con rái cá biển trên bờ biển nham thạch chỉ có Đỗi Đỗi có tật xấu này. Bất quá vừa mới trải một hồi tìm đường sống trong chỗ chết, độ bao dung của Tiết Hựu Bạch với Đỗi Đỗi có thể nói có một không hai. Cậu chỉ không phản cảm với Đỗi Đỗi thậm chí còn học động tác của Đỗi Đỗi củng củng cái mũi, dùng miệng chọc chọc Đỗi Đỗi.
Được Tiết Hựu Bạch đáp lại Đỗi Đỗi giống như rất vui vẻ, cao hứng mà vây quanh Tiết Hựu Bạch lại dựa vào mà dán dán. Hai con rái cá biển, cái mũi đỉnh cái mũi, thân thể tới gần dán dán, tuy rằng thoạt nhìn quái quái nhưng Tiết Hựu Bạch đã không để bụng.
Không có gì cả, so với tiểu đồng bọn còn sống còn quan trọng hơn.
Tiết Hựu Bạch vừa nghĩ, một bên bắt đầu đếm số nhóm rái cá biển trên nham thạch, cậu rất nhanh phát hiện Kỳ Kỳ cùng mẹ Kỳ Kỳ không ở chỗ này.
Cậu trong lòng "lộp bộp" một chút, lại lần nữa đi tìm xác nhận từ trong rái cá biển đông đúc, cậu thấy được Tiểu Tiểu cùng mẹ Tiểu Tiểu, cũng thấy được Mỹ Mỹ, nhưng trong những rái cá biển này chính là không có Kỳ Kỳ cùng mẹ Kỳ Kỳ.
Chúng nó đi nơi nào? Khi thuyền lớn lại đây không có chạy trốn kịp bị đụng phải bị lưới đánh cá vớt đi rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT