Cô chớp chớp mắt, phấn mắt màu xanh nhạt khiến mí mắt cô trở nên lấp lánh, giống như trở thành một con bướm, muốn bay ra ngoài.
Trình Diễm nuốt nước bọt, đôi tay nắm chặt đầu gối: “Có… chắc có đó, màu của mí mắt so với ban đầu không giống nữa…”
Tống Noãn phì cười, cô nàng đang kẻ mắt không cẩn thận liền bị lệch mất, lập tức tìm bông tẩy trang để lau đi.
Lâm Đang cùng Trình Diễm điều không biết cô nàng đang cười gì, cùng nhau quay đầu nhìn cô nàng một cái, sau đó liền quay đầu lại. Lâm Đang hỏi: “Là màu gì thế?”
“Màu xanh nhạt, màu của bầu trời ấy.” Trình Diễm nói.
“Ồ… Mình không tưởng tượng được màu của nó.” Lâm Đang nhún vai, trong lòng có chút tiếc nuối.
“Tôi có thể chụp ảnh cho cậu.” Trình Diễm nói, móc chiếc điện thoại từ trong túi ra, đến lúc mở camera của điện thoại ra, anh lại buông nó xuông, “Mức độ phân giải điện thoại của tôi không tốt…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play