Dịch: Dii
Lúc Quý Tinh Diêu tỉnh lại đã là buổi tối.
Chu Trọng Nguy và Chu Thời Tranh đều túc trực trước phòng bệnh của cô, vẻ mặt lo lắng. Quý Tinh Diêu tỉnh lại cũng sợ hãi một hồi, một mặt lại cảm thấy do bản thân quá bất cẩn mới để liên lụy ba và anh trai lo lắng sợ hãi vì mình, trong lòng cảm thấy hơi áy náy, “Ba…”
Sắc mặt Chu Trọng Nguy không được tốt lắm, xem ra bị dọa sợ không nhẹ, bàn tay to vỗ vỗ tay Quý Tinh Diêu, “Con có chỗ nào không thoải mái không? Đầu còn choáng váng không? Có cảm thấy buồn nôn hay không?”
Quý Tinh Diêu lắc đầu, “Con xin lỗi ba…”
Dáng vẻ hiểu chuyện của cô khiến Chu Trọng Nguy càng đau lòng hơn, ông ôm cô vào lòng, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, trấn an nói: “Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi. ”
Bàn tay to ấm áp cùng giọng điệu dịu dàng của ông trái ngược hoàn toàn với nỗi sợ hãi mãnh liệt trong trí nhớ của Quý Tinh Diêu. Cô rốt cuộc nhịn không được nhào vào lòng Chu Trọng Nguy khóc một hồi.
Sau khi tâm trạng ổn định, bác sĩ lại đến kiểm tra tình trạng của Quý Tinh Diêu.
Kiểm tra đơn giản xong, bác sĩ nói: “Không có vấn đề gì lớn, chú ý nghỉ ngơi đầy đủ.”
Chu Thời Tranh tiễn bác sĩ ra ngoài, nhân tiện hỏi một số điều cần lưu ý.
Chu Trọng Nguy ở lại trong phòng nói chuyện cùng Quý Tinh Diêu, một lát sau, cửa phòng bệnh bị gõ, Quý Tinh Diêu còn tưởng Chu Thời Tranh trở lại, nhưng sau khi cửa mở, người bước vào lại là Hạ Kiêu.
Quý Tinh Diêu vừa nhìn thấy Hạ Kiêu liền mím môi, tâm tình có chút phức tạp.
Từ sau bữa tiệc, cô liên tục mấy ngày cũng không để ý đến anh. Hạ Kiêu nhiều lần tới cửa nhưng đều không gặp được cô, anh biết nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng cô không chịu gặp anh, cũng không nói với anh, anh cũng không có cách nào biết được, trong lòng lo âu không thôi, mấy ngày nay quanh người như bị bao phủ bởi tầng áp suất thấp.
Hạ Kiêu trầm mặc đứng ở cửa, tầm mắt nhìn chằm chằm Quý Tinh Diêu, ánh mắt nặng trịch kia giống như biết nói chuyện, giống như đang quan tâm Quý Tinh Diêu, lại giống như là cầu xin cô để ý tới mình.
Chu Trọng Nguy nhận thấy bầu không khí giữa hai người có chút không thích hợp, mấy ngày nay trạng thái của Quý Tinh Diêu và Hạ Kiêu ông cũng đều nhìn thấy, ông không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu đã có vấn đề thì phải giải quyết, hai đứa nhỏ cần phải nói chuyện cho rõ ràng.
Chu Trọng Nguy liền lấy cớ nghe điện thoại đi ra ngoài, để lại không gian cho hai người.
Trạng thái của Hạ Kiêu kỳ thật không tốt lắm, khí chất phô trương sắc bén trên người anh có thể nhìn ra đã giảm đi một chút, dáng vẻ ảm đạm lại ủy khuất, anh chậm rãi đi tới trước mặt Quý Tinh Diêu, thấp giọng nói: “Có sao không em?”
Quý Tinh Diêu không nhìn anh, thủy chung rũ con ngươi xuống, nghe vậy chóp mũi chua xót, gần như nhịn không được rơi nước mắt.
Làm sao, làm sao, làm sao có thể bắt nạt cô như vậy chứ?
Quý Tinh Diêu cúi đầu không nói lời nào, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Hạ Kiêu: “Tên cặn bã kia không có làm gì em, đừng sợ.”
Quý Tinh Diêu gật đầu, không nói gì.
Hạ Kiêu: “Hôm nay em đi tìm anh ta làm gì?”
Quý Tinh Diêu qua một lúc mới rất nhẹ giọng nói: “Giải quyết dứt khoát mọi chuyện.”
Hạ Kiêu thấy Quý Tinh Diêu từ đầu tới cuối không ngẩng đầu nhìn mình, cảm thấy không thích hợp, lúc khom lưng nhìn qua mới phát hiện cô đang lén lút rơi nước mắt.
Đồng tử Hạ Kiêu co rụt lại, đưa tay lau nước mắt cho cô, “Khóc cái gì? Thằng khốn đó không xứng đáng để em rơi nước mắt.”
Quý Tinh Diêu nghiêng đầu né tránh tay Hạ Kiêu, nước mắt cô từng giọt từng giọt lăn dài trên má, khóc đến không nói nên lời.
Động tác Của Hạ Kiêu cứng đờ, làm sao vậy…
Quý Tinh Diêu tự mình lau nước mắt, hít sâu một hơi, ổn định hô hấp mới nói ra, “Anh không phải bạn trai em.”
Rõ ràng là dùng giọng nói nghẹn ngào mềm mại nói ra, nhưng so với đao còn bén nhọn hơn, thẳng tắp đâm vào ngực Hạ Kiêu.
Quý Tinh Diêu: “Em đã nhớ ra tất cả rồi.”
Hạ Kiêu sau sự bàng hoàng lúc đầu, lại bình tĩnh đến bất ngờ, có lẽ một màn này, đã xảy ra rất nhiều lần trong dự tính của anh, vì thế khi mọi việc thực sự xảy ra, anh thế nhưng chỉ có bình tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
“Thực xin lỗi,” Hạ Kiêu không phủ nhận.
Phản ứng bình tĩnh của Hạ Kiêu khiến Quý Tinh Diêu càng đau khổ, thật ra cô không rõ Hạ Kiêu rốt cuộc nghĩ như thế nào.
Lúc trước không từ mà biệt liền rời đi, cô chỉ nghe được tin tức anh đi nước ngoài du học từ miệng của người đàn ông không được nhã nhặn kia, từ đó về sau không còn tin tức gì nữa, thậm chí một khoảng thời gian rất dài, Quý Tinh Diêu đều cho rằng những gì đã trải qua vô cùng tốt đẹp đối với mình kia đối với thiếu niên mà nói cũng không có chỗ nào đáng lưu luyến, đại khái chỉ có cô mới ngốc nghếch một mực nhớ mãi không quên.
Anh là thiếu gia nhà giàu, cô là một cô nhi, anh học tập ở nước ngoài, cô ở tầng dưới chót khổ sở giãy dụa, ngoại trừ đoạn thời gian bèo nước gặp nhau kia, cuộc sống của bọn họ vốn không nên có bất kỳ giao điểm gì, về sau anh quay trở về nhà, vì thế bọn họ sẽ không bao giờ gặp lại, cho dù cô nhớ nhung thì có ích lợi gì đây? Biển người mênh mông, cô đi đâu tìm anh?
Nhưng người chưa đụng vào tường chưa từ bỏ ý định, vì thế cô mang theo một chút hy vọng có thể gặp lại anh trải qua bảy năm, cứ cho rằng những kí ức trong trí nhớ đều đã nhạt đi, khuôn mặt thiếu niên dần dần trở nên mơ hồ, cô vẫn không gặp lại cậu thiếu niên đó.
Cô nghĩ, có lẽ duyên phận cứ như vậy bị chặt đứt, không cần cố chấp, ngoại trừ thất vọng, cô sẽ không nhận được gì khác. Nhưng không nghĩ tới ba năm sau, anh đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, còn gọi ra tên cô, phảng phất ở giữa chưa từng cách nhau nhiều thời gian như vậy.
Cô hẳn nên vui mừng, nhưng cô đã quên tên anh, anh cũng nói dối cô, vì sao anh lại nói dối nhận là bạn trai cô, là bởi vì thấy cô đáng thương muốn chăm sóc cô sao?
Nếu vì tội nghiệp nói dối là bạn trai cô, sau đó có phải sẽ tiếp tục nói dối yêu cô để bảo vệ lời nói dối kia không?
Anh xuất hiện trong thời khắc cô chật vật nhất, dốc lòng chăm sóc cô, kéo cô ra khỏi vũng bùn, khắp nơi bảo vệ cô, giúp đỡ cô, cho dù nói dối cũng là xuất phát từ mục đích thiện ý, cô nên cảm ơn anh.
Thế nhưng Quý Tinh Diêu lại không có cách nào tiếp nhận.
Nếu một người đàn ông vì để giúp cô mà nói dối yêu cô, nhưng cô coi là thật, không thể kiềm chế yêu anh một lần nữa, đó thật sự là quá đáng buồn.
Quý Tinh Diêu không có cách nào đối mặt với Hạ Kiêu, người tin và yêu vào sự dối trá đó là cô giống như một trò đùa, nhưng Quý Tinh Diêu lại không thể trách cứ Hạ Kiêu, vì thế cô không biết nên đối mặt với anh như thế nào.
Cho dù giờ khắc này, cô thẳng thắn với anh, cô đã khôi phục trí nhớ, trong lòng cô vẫn khẩn trương lại sợ hãi, cô sợ Hạ Kiêu cười nói: Xin lỗi, lúc trước vì muốn chăm sóc em, nói dối là bạn trai em, hiện tại em đã khôi phục trí nhớ, chúng ta vẫn nên làm bạn đi.
Nhưng nếu không thì sao, bằng không Hạ Kiêu còn có thể nói cái gì? Quý Tinh Diêu co rụt người lại, chỉ muốn trốn tránh, không muốn đối mặt với sự thật tàn khốc này.
“Thực xin lỗi, anh đã nói dối.” Hạ Kiêu bình tĩnh nói, “Nhưng anh không hối hận, nếu cho anh chọn lại lần nữa, anh vẫn sẽ làm như vậy.”
Quý Tinh Diêu lập tức ngây ngẩn cả người, anh nói cái gì?
Hạ Kiêu: “Nếu em tức giận, anh xin lỗi em, nhưng xin đừng trốn tránh anh, cho anh một cơ hội, được không?”
Quý Tinh Diêu không nghe rõ, “Cho anh cơ hội gì cơ?”
Hạ Kiêu: “Cho anh một cơ hội để có thể theo đuổi em một lần nữa.”
Quý Tinh Diêu bị niềm vui bất ngờ thật lớn này đập choáng váng đầu óc, cho nên ý của Hạ Kiêu là nói, là nói… Đó có phải là những gì cô nghĩ không?
Quý Tinh Diêu ngây ngốc hỏi, “Vì, vì sao?”
Hạ Kiêu: “Bởi vì anh yêu em. ”
“Anh yêu em, Quý Tinh Diêu.”
Đồng tử Quý Tinh Diêu chợt co rụt lại, trái tim phảng phất như đang bắn pháo hoa, không thể tưởng tượng nổi nở rộ ngọt ngào, giọng nói của cô khẽ run rẩy, không dám tin, “Lúc trước anh nói anh là bạn trai của em không phải vì thấy em đáng thương sao?”
Hạ Kiêu ngẩng đầu nhìn cô, “Không phải. ”
“Là anh ý định không thuần khiết, là anh si tâm vọng tưởng, là anh không từ thủ đoạn, là anh muốn em muốn đến điên rồi mới lừa gạt em làm bạn gái anh.”
Giọng nói không cao của Hạ Kiêu không hiểu sao lại mang theo tiếng vang, từng tiếng từng tiếng giữ chặt trái tim Quý Tinh Diêu, trong mắt cô bất giác đã tràn đầy nước mắt, trong lòng thậm chí cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nói như vậy… có phải năm đó không phải là cô đơn phương thầm mến hay không, có phải năm đó anh cũng… thích cô?
Tình yêu ngây thơ lại vô vọng thời niên thiếu, giống như một luồng hương thơm như mộng như ảo, quấn quanh mỗi một giai đoạn trong quá trình trưởng thành sau này của cô, không bắt được, không quên được, lúc nhớ lại đẹp đẽ vô cùng, sau khi tỉnh lại lại buồn bã như mất.
Không dám hy vọng xa vời, một giấc mơ nào đó từng len lén tưởng tượng sau này trở thành sự thật, thiếu niên cô khâm phục kia, ở trước mặt cô bày tỏ tâm tình, thì ra thời niên thiếu thầm mến không phải si tâm vọng tưởng của một mình cô, mà là sự sai điểm đích của cả hai bên khi chạy hướng về nhau.
Cô và mối tình thầm mến của bản thân đã trở thành sự thật.
Quý Tinh Diêu một mặt bị bất ngờ cực lớn ập vào, một mặt lại cảm thấy ủy khuất chua xót, “Vậy tại sao nhiều năm như vậy anh cũng không tới tìm em?”
Hạ Kiêu nhớ tới chuyện lúc đó, cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Năm đó cái tên tóc vàng kia tuy chưa chết, nhưng cũng có chút chấn động não, vào bệnh viện, Hạ Kiêu tuy từ nhỏ không phải loại học sinh ngoan ngoãn theo nghĩa truyền thống, nhưng cũng chưa từng gây họa lớn như vậy, hơn nữa anh một lời không hợp bỏ nhà đi một thời gian dài như vậy, chọc giận trưởng bối trong nhà, Hạ Bác Hồng thật sự tức giận.
Hạ Bác Hồng cầm roi mây, hung hăng quất Hạ Kiêu một trận, ba Hạ năm xưa tòng quân, xuống tay nặng, một trận roi này quất Hạ Kiêu nằm sấp trên giường, dưỡng thương hơn nửa tháng mới khỏi.
Còn không đợi vết thương của Hạ Kiêu khỏi hẳn, đã bị Hạ Bác Hồng đưa ra nước ngoài học trường trung học nội trú, tịch thu điện thoại di động cùng thẻ ngân hàng, mỗi tháng chỉ cho một chút tiền sinh hoạt cố định, còn tìm người trông chừng anh, phòng trộm cũng không nghiêm ngặt như vậy.
Đợi đến mấy tháng sau, Hạ Kiêu tìm được cơ hội, lúc gọi điện thoại đến viện phúc lợi của Quý Tinh Diêu, lại nghe nói cô không còn ở đây nữa, hai người cứ như vậy bỏ lỡ nhau.
Hạ Kiêu ở nước ngoài một mặt phải thích ứng với hoàn cảnh sống, một mặt phải đấu trí đấu dũng với người của ba mình, tay căn bản không thể vươn về trong nước. Chờ sau đó Hạ Kiêu nhờ người đến viện phúc lợi hỏi thăm tung tích của Quý Tinh Diêu, lúc trở về thì nghe nói viện phúc lợi đã thay đổi diện mạo, bị một cơ quan phúc lợi khác sáp nhập, những người phụ trách bên trong cũng thay đổi thành một nhóm khác, căn bản không có biện pháp đi hỏi thăm Quý Tinh Diêu đi đâu.
Hạ Kiêu chưa từ bỏ ý định, cho người một bên hỏi thăm ở viện phúc lợi, một bên đi các cuộc thi đấu khiêu vũ các loại tìm người tên Quý Tinh Diêu, đáng tiếc mâu thuẫn giữa anh và ba ngày càng sâu sắc, người giúp anh tìm Quý Tinh Diêu bị Hạ Bác Hồng điều đi, vì thế cứ như vậy lại gián đoạn vài năm.
Cứ như vậy vẫn tìm suốt mấy năm cũng không có tin tức gì.
Rốt cuộc ba năm trước, Hạ Kiêu đã hoàn thành việc học trước thời hạn, cũng tính toán đúng Quý Tinh Diêu lúc đó chắc đã học lên đại học, nếu mấy năm nay cô không từ bỏ vũ đạo, hẳn là sẽ lựa chọn thi học viện múa, mà với trình độ nỗ lực và thiên phú vũ đạo của cô, Hạ Kiêu quyết định tra từ học viện múa hàng đầu.
Hạ Kiêu không giấu diếm, thẳng thắn kể ra những trắc trở mấy năm nay gặp phải khi đi tìm cô.
Quý Tinh Diêu nghe đến trong lòng chua xót, cô cho rằng Hạ Kiêu chưa từng liên lạc với viện phúc lợi, thì ra anh từng gọi điện thoại đến, Quý Tinh Diêu lúc đó bởi vì ở trong cuộc thi múa giữa các nhóm thiếu niên đoạt giải nhất đã được trường trung học tỉnh thành nhìn trúng, đưa đến tỉnh thành, chỉ kém mấy ngày mà thôi, thế nhưng lại bỏ lỡ lâu như vậy…
Hạ Kiêu tiếp tục nói về mọi thứ sau này, “Ba năm trước, việc đầu tiên anh làm sau khi về nước chính là chạy tới học viện múa tốt nhất cả nước tìm em, bởi vì anh nghĩ em nhất định sẽ thi vào đó. ”
“Anh nghĩ không sai, chỉ là anh không nghĩ tới anh đã đến trễ.”
Hạ Kiêu dựa vào quan hệ nhờ bạn bè giúp anh đến học viện múa tìm một người tên Quý Tinh Diêu. Anh đoán không sai, Quý Tinh Diêu đúng là học ở đây, Hạ Kiêu hưng phấn không thôi, anh cơ hồ một khắc cũng không đợi được chạy đi tìm cô, tình huống hai người gặp lại nhau anh đã tưởng tượng vô số lần, anh cố ý trưng diện, thậm chí ngay cả lời mở đầu cũng đã lặp lại trong lòng rất nhiều lần.
Thế nhưng anh tuyệt đối không ngờ mình lại đến trễ.
Khi nhìn thấy Quý Tinh Diêu cùng một người đàn ông tay trong tay dáng vẻ thân mật đi cùng nhau, cái cảm giác nóng bỏng này chợt bị hắt một chậu nước lạnh, anh đến nay vẫn nhớ rõ ràng.
Đại khái cô đã sớm quên anh, có điều đây cũng là chuyện bình thường, cô là một đứa trẻ ngoan nỗ lực tiến về phía trước như vậy, nếu không phải vì anh đại khái đời này cũng sẽ không dùng chai rượu rỗng đập đầu người khác, đến nỗi để cho bản thân lâm vào nỗi sợ hãi tiền đồ bị hủy hoại, chuyện cũ như vậy người bình thường hẳn là đều không muốn nhớ lại, chỉ có anh còn nhớ mãi không quên.
Hạ Kiêu cảm thấy bởi vì từng nhớ mãi không quên những việc đã trải qua, anh khổ sở tìm lâu như vậy lại giống như một kẻ ngốc.
Quên đi, lúc trước kiên trì đại khái chỉ là một chút chấp niệm ấu trĩ thời niên thiếu, người đứng tại chỗ nhìn lại mới là đáng thương nhất, cô đã nhìn về phía trước rồi không phải sao? Vậy tại sao phải lấy những kỉ niệm không được coi là tốt đẹp đi quấy rầy cô?
Cô không còn là cô bé trước đây ngay cả cơm cũng phải ăn tiết kiệm, quần áo mặc cũng là đồ mà người khác quyên góp, không nỡ bỏ ra một đồng tiền ngồi xe buýt, hiện tại cô mặc những bộ quần áo mới xinh đẹp, trong tay cầm ly trà sữa, thi đậu vào trường đại học vũ đạo tốt nhất cả nước, tìm được bạn trai, anh vẫn không nên đến quấy rầy cô nữa, biết cô sống tốt là được rồi.
Hạ Kiêu đời này không sợ trời không sợ đất, nhưng một khắc kia lại mất đi dũng khí đi gặp cô.
Quý Tinh Diêu nghe đến đây, đột nhiên ngẩn ra… Ba năm trước, là lúc cô và Tần Hoài Húc ở bên nhau.
Quý Tinh Diêu lớn lên xuất sắc, người theo đuổi cô rất nhiều, có tiền hơn Tần Hoài Húc cũng không phải không có, nhưng lý do cô lựa chọn Tần Hoài Húc khác với Chu Kế Nguyệt, chỉ đơn giản là bởi vì, bóng dáng Tần Hoài Húc ở một góc độ nào đó rất giống với bóng lưng Hạ Kiêu thời niên thiếu.
Quý Tinh Diêu nhớ tới Tần Hoài Húc nói không coi cô là thế thân, anh ta nói có lẽ là thật, nhưng cô không nói gì, bởi vì có lẽ cô coi anh ta như thế thân.
Sớm biết như vậy… Tại sao cô không thể chờ anh thêm vài ngày nữa? Đây đúng là quá khó khăn, rõ ràng đều đang chạy hướng về nhau, nhưng một đường này lại dùng đến tận mười năm.
Quý Tinh Diêu khóc đến không thể kiềm lại, bỏ lỡ lâu như vậy, có thể trách ai đây? Đại khái chính là tạo hóa trêu người đi.
“Diêu Diêu, đừng rời khỏi anh.” Hạ Kiêu nắm tay Quý Tinh Diêu, cơ hồ dùng giọng điệu hèn mọn khẩn cầu Quý Tinh Diêu, “Chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không?”
Hạ Kiêu trong mắt Quý Tinh Diêu cho tới bây giờ đều là kiêu ngạo, lần đầu tiên cô nhìn thấy anh đặt xuống sự cao ngạo cúi đầu nói ra lời cầu xin, lại là vì giữ mình lại.
Quý Tinh Diêu khóc nấc lên, dùng sức gật đầu.
Cô sẽ không bao giờ bỏ lỡ nữa.
–
Sau khi nói chuyện, đôi tình nhân nhỏ hòa giải, người ba già Chu Trọng Nguy thế nhưng có chút vui mừng.
Lúc đôi tình nhân nhỏ suốt ngày dính lấy nhau, Chu Trọng Nguy nhìn Hạ Kiêu người con rể tương lai này không vừa mắt, nhưng lúc đôi tình nhân nhỏ có mâu thuẫn, trong lòng người ba già Chu Trọng Nguy này cũng không chịu nổi.
Lúc Chu Trọng Nguy mang theo cơm tối đẩy cửa tiến vào, đôi tình nhân nhỏ tựa vào nhau nói chuyện, Quý Tinh Diêu tựa vào trong ngực Hạ Kiêu, ánh mắt vẫn đỏ hồng, có điều trên mặt đã có ý cười, so với trạng thái ở bên nhau của hai người lúc cô vừa được đón về nhà còn ngán ngẩm hơn.
Hai người thấy cửa mở ra, ngượng ngùng ở trước mặt trưởng bối thân mật, vội vàng tách ra, Quý Tinh Diêu đỏ mặt, “Ba.”
Người ba già nhìn lướt qua hai người một cái, nhìn Hạ Kiêu lại có chút không vừa mắt, “Làm hòa rồi?”
Hai người không nói gì, đỏ mặt.
Chu Trọng Nguy đặt hộp thức ăn xuống, không trêu ghẹo hai người nữa, “Có đói không, ăn chút gì trước đi.”
Quý Tinh Diêu có chút đói bụng, gật gật đầu, lại nhìn về phía Chu Trọng Nguy, “Ba ăn chưa?”
Chu Trọng Nguy nói, “Ba lúc nữa về cùng ăn với anh trai con.”
Cô lại nhìn về phía Hạ Kiêu, Hạ Kiêu đang muốn nói chuyện, chuông điện thoại vang lên, anh lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, cúp máy, chuông điện thoại tiếp tục vang lên, Hạ Kiêu bất đắc dĩ nói: “Em ăn trước, anh đi nhận điện thoại.”
Hạ Kiêu đi ra ngoài nghe điện thoại, Quý Tinh Diêu luôn cảm thấy hình như mình đã xem nhẹ chuyện gì, nhưng thế nào cũng không nhớ ra, nhìn ba, ông chỉ cười mở cho cô một hộp cơm, “Mau ăn đi.”
Cũng không nhận được gợi ý gì, cô dứt khoát không nghĩ nữa, cô đói bụng.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Kiêu lại đẩy cửa tiến vào, “Chú Chu, Tinh Diêu, cháu có chuyện đi ra ngoài một chuyến, lát nữa sẽ trở lại.”
Chu Trọng Nguy nói: “Cháu đi đi, lát nữa chú sẽ đón An Duyệt về, cháu không cần đến bệnh viện nữa. ”
Hạ Kiêu muốn cùng Quý Tinh Diêu xuất viện, lại không muốn đi, Chu Trọng Nguy khoát tay áo, “Chú và Thời Tranh ở đây, cháu mau đi xử lý cục diện rối rắm của cháu đi.”
Hạ Kiêu sờ sờ mũi, “Cháu biết rồi. ”
Sau khi Hạ Kiêu rời đi, Quý Tinh Diêu nhìn về phía Chu Trọng Nguy, “Ba?”
Chu Trọng Nguy: “Chút chuyện thôi, con mau ăn đi. ”
Sau khi ăn xong báo cáo kiểm tra bác sĩ yêu cầu làm lúc trước đã có kết quả, bác sĩ đọc xong nói số liệu không có vấn đề gì, lại kiểm tra đơn giản cho Quý Tinh Diêu, liền cho cô về nhà.
Trên đường Quý Tinh Diêu cầm điện thoại nhìn thấy đề xuất #Hạ Kiêu sập nhà* trên điện thoại…
(*SẬP NHÀ (塌房 / 房子塌了) trong giới giải trí chỉ chuyện yêu đương của idol mình thích bị khui ra làm trái tim tan vỡ)
Quý Tinh Diêu nhìn thấy dòng đề xuất này rốt cục mới nhớ ra mình đã quên mất chuyện gì, lúc Hạ Kiêu ôm cô từ khách sạn đi ra, ánh chớp sáng lướt qua mắt cô còn có tiếng người đặt câu hỏi cùng tiếng tách tách bên tai, đó rõ ràng là paparazzi!!!
Trời ơi!
Quý Tinh Diêu vỗ vỗ ót, ảo não nghĩ mình sao lại có thể quên mất chuyện này, chẳng phải là chuyện tình cảm của cô và Hạ Kiêu sắp bị phơi bày ra sao?
Cô vội vàng ấn vào Weibo, quả nhiên, #ngay sau tên của Hạ Kiêu còn kèm thêm một chữ HOT, thậm chí mấy hàng đầu tiên đều là đề tài có liên quan.
Quý Tinh Diêu ấn vào, hot search chính là một video.
Trong video có người đặt câu hỏi, “Hạ Kiêu, xin hỏi đây là bạn gái của anh sao? ”
Hạ Kiêu vẻ mặt tuấn tú âm trầm không nói gì, quanh thân tỏa ra áp lực cực thấp, nhìn quá mức dọa người, trong ngực anh ôm một người con gái, trên đầu cô gái chùm áo khoác của anh không nhìn thấy mặt, chỉ có thể nhìn thấy cô ấy mặc một chiếc áo len dệt kim màu hồng nhạt, quần jeans sáng màu cùng giày thể thao, mơ hồ có thể nhìn thấy dáng người uyển chuyển mảnh khảnh, Hạ Kiêu bảo vệ người trong ngực rất chặt chẽ, có phóng viên muốn đưa tay kéo áo khoác chùm trên đầu người cô gái ra, động tác này bị Hạ Kiêu phát hiện, anh quay đầu, ánh mắt âm trầm ngoan lệ trừng mắt nhìn phóng viên kia, làm người phóng viên sợ đến mức run rẩy, thu hồi cái tay lộn xộn kia.
Tuy từ đầu đến cuối, Hạ Kiêu đều không trả lời câu hỏi “Xin hỏi đây là bạn gái của anh sao”, nhưng tình yêu của anh đối với cô gái trong ngực tràn ngập trong từng hành động, cho dù anh không nói gì, mọi người cũng đều nhìn ra được đáp án là gì, đây là người Hạ Kiêu rất yêu, rất để tâm.
– Hy vọng không phải, bằng không thoát fan, mau đứng ra giải thích đi @ Hạ Kiêu.
- Bằng chứng rõ ràng thế kia, là đàn ông thì mau đứng ra thừa nhận đi.
– Huhuhu, tôi không tin, đây nhất định là đang quay phim!
– Tôi không tin, tôi chỉ nghe anh trai nói, anh trai sẽ cho tôi một lời giải thích.
– Tuy nhiên, tư thế bảo vệ vợ này hơi bị đẹp trai đấy.
– Những người nói Hạ Kiêu độc thân có bệnh à, anh trai nhà tôi chưa bao giờ cùng người khác xào CP có được không?
……
Quý Tinh Diêu đọc bình luận cảm thấy da đầu một trận tê dại, fan hung dữ quá đi mất.
Tiếp tục lướt xuống thì có không ít tài khoản blogger đứng ra nói đây không phải là lần đầu tiên bị chụp được, đã sớm đoán ra được, còn có người đào lại những bức ảnh video bị tiết lộ bởi Chu Kế Nguyệt lúc ở khách sạn Chu Thiên trước đó, người trong vòng đã sớm biết chuyện Hạ Kiêu có bạn gái rồi.
Cũng có người phân tích Hạ Kiêu chưa bao giờ xào CP cũng không truyền ra tai tiếng với ai, cũng là một dấu hiệu, mọi người bàn tán xôn xao, chỉ là cư dân mạng trên cơ bản đều nhận định Hạ Kiêu đã có bạn gái, sập nhà đến mức khóc rối tinh rối mù trên mạng, thậm chí có tài khoản chính thức của quan chức cảnh sát ra phổ cập khoa học, theo đuổi minh tinh một cách lý trí, không nên làm ra hành vi quá khích.
Fan Hạ Kiêu điên cuồng tag tên @công ty Hạ Kiêu, yêu cầu lời giải thích, cũng có người vừa khóc vừa phân tích, chuyện này lên men lâu như vậy, công ty cũng không có bất kỳ phản ứng nào, đã nói lên tất cả.
Quý Tinh Diêu vẫn đang lướt xem, tức thời trong bình luận có người nói trả lời rồi trả lời rồi, nói Hạ Kiêu thật quá dũng cảm.
Cô trong lòng nhảy dựng, thoát khỏi mục này, chỉ thấy trên mạng xuất hiện dòng hot search mới ra lò #Hạ Kiêu đáp lại.
Quý Tinh Diêu tim đập thình thịch, cô ấn vào, chỉ thấy Hạ Kiêu đăng một dòng văn bản.
@Hạ Kiêu V: Anh trai đẹp trai như vậy, có bạn gái rất kỳ quái sao?
Dưới bình luận một loạt đều là: Mẹ nó! Dũng cảm như vậy!!
Quý Tinh Diêu nhìn dòng tin weibo do Hạ Kiêu đăng, gương mặt đỏ hơi lên, cái người này sao lại như vậy chứ…
Đêm đó, ‘anh trai đẹp trai như vậy, có bạn gái rất kỳ quái sao’ đã trở thành một trong những hot trend.
Nhà Hạ Kiêu thoát fan rất nhiều, nhưng cũng có một bộ phận fan chúc phúc cho anh, nhưng lời đáp lại lần này của Hạ Kiêu đã mang lại cho anh không ít hảo cảm của người qua đường, chủ yếu là soái ca năng lực nghiệp vụ không tệ, đẹp trai như vậy, ngông cuồng như vậy, dũng cảm như vậy, mấu chốt là bình thường không náo ra scandal không xào CP, nhìn qua đối với tình yêu cũng tương đối đứng đắn, rất khó khiến người ta không thích.
Chỉ là có cư dân mạng rất tò mò bạn gái Hạ Kiêu này rốt cuộc là ai, nhưng toàn bộ netizen cũng không đào ra được, từ đầu tới cuối cũng không biết vị thần không hề có chút tin tức này rốt cuộc là ai.