Hoắc Tiếu ngồi xuống đối diện trên bàn dài, ánh mắt lướt qua những bức ảnh trên bàn, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Giang Khắc Tiên không vội thu dọn ảnh, mà tự tay rót trà cho Hoắc Tiếu, rồi ôn tồn hỏi về việc ở phòng có thoải mái không, cần gì cứ nói.
Hoắc Tiếu lần lượt đáp lại, đợi khi lão thủ trưởng xong phần xã giao, anh mới nói rõ mục đích: “...Trừ đi một ngày rưỡi đường đi và nghỉ ngơi, cháu và Đình Đình chỉ có thể ở lại thủ đô một tuần, nên cháu nghĩ, nếu tiện, ngày mai chú đưa bọn trẻ đi đổi họ.”
Không ngờ anh lại có ý định này, Giang Khắc Tiên bỗng cảm thấy không thực, ông chậm rãi thở ra: “Ngày mai... đổi họ sao?”
Ngày xưa, ông không dám chắc mình sẽ được minh oan, nên chỉ mong bọn trẻ có thể sống sót, có đủ ăn đủ mặc.
Nhưng thực tế, chuyện đủ ăn đủ mặc chỉ là điều nhỏ nhặt nhất.
Cặp song sinh được nuôi dưỡng quá xuất sắc, xuất sắc đến mức Giang Khắc Tiên hoàn toàn không dám nhắc đến chuyện đổi họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play