Chương 147: Chuyện sau núi
Thấy vẻ mặt xấu hổ của con dâu, bà săn sóc chuyển chủ đề: “... Đúng rồi, ban nãy Vấn Lan có tới đó.”
Lận Đình: “Chị ấy tới làm gì ạ?”
Hồ Tú: “Gọi chúng ta ra sau núi hái rau tể thái.” Dứt lời, bà lại cảm thán: “Mẹ vốn tưởng thành phố lớn không có rau dại, mọi người vẫn luôn phải ăn rau củ và ngũ cốc cung ứng, không ngờ cuộc sống của họ cũng chẳng khác vùng nông thôn chúng ta là bao.”
Doanh trại nơi đơn vị Hoắc Tiếu đóng quân nằm ở ngoại ô phía nam, phía sau doanh trại có một ngọn núi, cũng không quá cao, đỉnh núi cao nhất chắc cũng chỉ khoảng một trăm mét.
Nhưng núi nơi này vẫn có điểm khác biệt với núi ở quê, ít nhất trên ngọn núi phía sau đại đội Hướng Dương không có chùa miếu.
Vừa nghe con dâu nói vậy, Hồ Tú đã lập tức cảm thấy hứng thú: “Có chùa miếu nữa cơ à? Mẹ vừa nói với Vấn Lan hôm nay chúng ta bận chuyện khác rồi, chờ chúng ta chuẩn bị xong đồ đạc trong nhà, nhất định phải ra sau núi xem một cái mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT