Chương 142: Dính mẹ 
Miêu Miêu có hơi không muốn, cô bé chưa được mẹ bế đủ cơ mà, vì thế cô bé vùi gương mặt nhỏ nhắn vào cổ mẹ, tỏ vẻ từ chối bà nội bế.
Thấy cô bé như vậy, lại nhớ đến thân phận của cô bé, lòng Lận Đình mềm nhũn. Cô vừa xoa xoa lưng cô bé tỏ vẻ an ủi, vừa nói với mẹ chồng đang dở khóc dở cười: “Đoán chừng vừa đến hoàn cảnh xa lạ nên con bé có hơi sợ hãi, mẹ cứ để con bế cho ạ.”
Mấy ngày nay, ngày nào Lận Đình cũng kể chuyện cổ tích cho hai đứa bé nghe, ngoài ra cô còn dạy chúng làm đồ thủ công, thế nên bây giờ cả Miêu Miêu lẫn Quả Quả đều rất dính cô.
Hồ Tú cũng đau lòng cháu gái, Miêu Miêu không giống Quả Quả, cô bé rất thông minh, cũng rất mẫn cảm: “Vậy con bế đi, đợi mấy hôm nữa con bé quen với nơi này là ổn thôi.”
Tháng ba, đại đội Hướng Dương bị bao phủ bởi băng tuyết, nhưng Thiên Kinh lại được bao phủ bởi gió xuân.
Thời tiết hôm nay đặc biệt trong lành, nhiệt độ không khí khoảng mười lăm độ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play