Khâu Hoài đúng là không từ chối ai, đều "nghĩa nặng tình sâu" với 7 tài khoản nhỏ của tôi, thỉnh thoảng gửi một chút tiền lì xì, tặng quà.
Lì xì tôi đều nhận, nhưng phiền phức là địa chỉ nhận quà.
Tôi tìm 7 điểm gửi hàng trên đường đi làm, nhận hàng một lượt cho tiện.
Mỗi ngày lễ đến là mùa bội thu của tôi.
Nói thật, kể từ khi 7 tài khoản nhỏ của tôi bắt đầu yêu đương với Khâu Hoài, nỗi đau bị cắm sừng của tôi đã giảm đi rất nhiều.
Thay vào đó là niềm vui "hái lộc".
Mặc dù tôi có 7 tài khoản nhỏ, nhưng hoàn toàn không cần quản lý thời gian.
Bởi vì Khâu Hoài chỉ có một mình, không thể phân thân.
Cách này không chỉ kiếm tiền, tiết kiệm sức lực, mà còn nâng cao trình độ thả thính của tôi.
Dù sao thì tôi đã hiểu rõ người đàn ông này, đối phó với anh ta rất dễ dàng, không làm tôi mất thời gian cho những việc khác.
Thậm chí Khâu Hoài còn cảm thấy có lỗi với thân phận thật của tôi vì cắm sừng quá nhiều, nên thường xuyên gửi gấp đôi lì xì.
Quả thật là một con đường làm giàu mới của thời đại mới.
Nhưng tôi đã bỏ qua một điểm…
Yêu đương online rồi cũng sẽ có ngày gặp mặt.
Sau khi 7 tài khoản nhỏ của tôi yêu đương với Khâu Hoài được hai tháng, cuối cùng ngày đó cũng đến.
"Đã nói chuyện lâu như vậy rồi, anh muốn gặp em. Sáng mai lúc 10 giờ, trước cửa trung tâm thương mại Wonder, anh đã chuẩn bị cho em một bất ngờ, nhất định phải đến nhé."
Tin nhắn của Khâu Hoài đã đánh thức tôi khỏi giấc mơ "hái lộc".
Điều đáng sợ hơn là, cả 7 tài khoản phụ của tôi đều nhận được tin nhắn này.
Thời gian, địa điểm, giống nhau như đúc!
Có chuyện gì vậy?
Có phải 7 tài khoản phụ của tôi đã bị anh ta phát hiện rồi không?
Hay là Khâu Hoài bị hái hết lộc rồi, định không chơi nữa?
Tôi mang tâm trạng lo lắng, quyết định dùng một tài khoản phụ để thăm dò một chút.
04
"Sao anh lại đột nhiên đề nghị gặp mặt? Người ta vẫn chưa chuẩn bị gì cả..."
Tôi dùng một tài khoản phụ với hình tượng "ngại ngùng, hướng nội", ngập ngừng từ chối lời mời.
Không ngờ vừa gửi tin đi, tôi đã thấy một dấu chấm than đỏ.
Hệ thống thông báo: "Đối phương đã từ chối tin nhắn của bạn."
Thế mà Khâu Hoài lại chặn tài khoản phụ của tôi!
Tôi không cam lòng, lại dùng những tài khoản phụ còn lại để gửi tin nhắn.
Cũng bị chặn.
Anh ta không để lại cho tôi bất kỳ cơ hội từ chối nào, hoặc gặp mặt, hoặc chia tay.
Nghĩ đến món quà Valentine sắp tới, lòng tôi như đang nhỏ máu...
Nhưng nghĩ lại, anh ta hẹn gặp 7 tài khoản phụ của tôi cùng một lúc, chẳng lẽ không sợ lộ nguyên hình?
Chuyện này... Hình như có điều kỳ lạ.
Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi dùng danh tính thật của mình gọi điện cho Khâu Hoài.
Cuộc gọi này reo rất lâu mới được bắt máy.
"Alo, Lăng Lăng, có chuyện gì vậy?"
Giọng Khâu Hoài rất nhỏ, như sợ người xung quanh nghe thấy.
Tôi kịp thời thể hiện kỹ năng diễn xuất, giọng nói nhẹ như sương:
"Khâu Hoài, em đau bụng quá, khó chịu lắm..."
Khâu Hoài không quên hình tượng "bạn trai chu đáo", lập tức hỏi han tôi:
"Có chuyện gì vậy Lăng Lăng, có phải em ăn trúng đồ hỏng không?"
"Có thể lắm, anh đang ở đâu vậy? Có thể đến bệnh viện cùng em không?"
Phía bên kia trầm tư một lúc rồi mới trả lời:
"Anh đang làm thêm ở công ty, không thể đi ngay được, để anh gọi taxi cho em đến bệnh viện nhé."
Tôi giả vờ tỏ ra rất tủi thân:
"Vậy thôi, em cố chịu thêm chút nữa, sáng mai anh đi cùng em đến bệnh viện nhé."
Khâu Hoài ấp úng: "Sáng mai..."
Anh ta vừa do dự, tôi lập tức tỏ ra đáng thương: "Sáng mai là cuối tuần, chẳng lẽ anh không có thời gian đi cùng em sao? Khâu Hoài, có phải anh hết yêu em rồi không..."
Giọng tôi hơi run, có chút nghẹn ngào, như một cô gái si tình âm thầm chịu đựng mà vẫn không giấu nổi nỗi đau.
Ngay cả tôi cũng bị diễn xuất của mình làm cho cảm động.
Một bên là tôi, một bên là bảy bạn gái online của Khâu Hoài.
Tôi muốn xem anh ta sẽ chọn ai.
Nhưng điều bất ngờ là, Khâu Hoài không do dự quá lâu đã đồng ý yêu cầu của tôi.
"Vậy sáng mai anh sẽ đến đón em, em cứ nghỉ ngơi đi, cần thuốc gì thì bảo giao hàng mang đến nhé."
Nói xong, anh ta lại gửi cho tôi một phong bao lì xì 520 tệ, ghi chú: "Uống thuốc ngoan nhé."
Nhận được phong bao lì xì, sự tủi thân của tôi lập tức tan biến.
Tôi tưởng rằng Khâu Hoài đã đồng ý đi cùng tôi sáng mai, chắc chắn sẽ hủy hẹn với 7 tài khoản phụ.
Nhưng cho đến sáng hôm sau khi tôi thức dậy—
7 tài khoản phụ của tôi thật sự vẫn nằm trong danh sách chặn của Khâu Hoài!
Đm!
Rốt cuộc Khâu Hoài định làm gì vậy?
Lật tẩy hết rồi à?
Khi tôi còn đang nghĩ mãi không ra, Khâu Hoài gọi điện tới:
"Anh đã đến dưới nhà em rồi, xuống đi Lăng Lăng."
05
Tôi xuống nhà, mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, câu đầu tiên nói ra là:
"Chúng ta không đi bệnh viện nữa, đến trung tâm thương mại Wonder đi."
Khâu Hoài ngẩn ra, hỏi tôi: "Sao lại đổi địa điểm vậy?"
Tôi kiềm chế sự lo lắng trong lòng, ôm lấy cánh tay Khâu Hoài nũng nịu:
"Em cảm thấy cơ thể mình tốt hơn nhiều rồi, giờ không cần đi khám, chỉ muốn mua sắm."
Khâu Hoài mỉm cười hiểu ý: "Được, vậy anh đi với em."
Tôi chăm chú nhìn vào mắt Khâu Hoài, muốn tìm ra một chút manh mối từ ánh mắt anh ta.
Nhưng không có.
Ánh mắt Khâu Hoài rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức như thể anh ta chưa bao giờ hẹn gặp bạn gái trên mạng tại trung tâm thương mại Wonder.
Trong giây lát, tôi thậm chí đã nghi ngờ bản thân mình.
Liệu có phải tôi đã hiểu sai điều gì không?
Sự nghi ngờ này kéo dài cho đến khi chúng tôi đến cổng trung tâm thương mại.
Chưa kịp xuống xe, tôi đã thấy một bóng dáng xinh đẹp đứng ở cửa ra vào nhìn quanh.
Dáng người cô ta quyến rũ, mặc trang phục sexy, ánh mắt đầy lo lắng nhưng cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
Đó là bạn gái trên mạng của Khâu Hoài trên ứng dụng "Quấn quít" - "Coco".
Cô ta hơi khác trong ảnh, nhưng vì tôi đã xem trạng thái của cô ta rất nhiều lần nên nhận ra ngay lập tức.
Giây phút này, câu hỏi làm tôi bận tâm suốt cả ngày cuối cùng cũng được giải đáp.
Thì ra người hẹn gặp mặt 7 tài khoản phụ không phải là Khâu Hoài, mà là "Coco".
Có lẽ hôm qua "Coco" tình cờ phát hiện Khâu Hoài có 7 bạn gái trên "Quấn quít", không thể chịu đựng được, nên đã hẹn 7 người ra gặp mặt nói chuyện.
Chẳng trách hôm qua cô ta nói xong thời gian và địa điểm rồi không đợi hồi âm đã chặn tôi.
Chắc là cô ta sợ Khâu Hoài phát hiện, phá vỡ kế hoạch hôm nay của mình.
Vậy thì rõ rồi, tối qua cái gọi là "tăng ca" của Khâu Hoài thực chất là ở bên "Coco". Nếu không, cô ta đã không có cơ hội lấy được điện thoại của Khâu Hoài.
Suy nghĩ của tôi quay cuồng trong vài giây.
Khi đã hiểu rõ mọi thứ, tôi cảm thấy thoải mái, mỉm cười.
Thậm chí tôi còn muốn lấy hạt dưa ra, chờ xem "Coco" sẽ diễn một vở kịch thú vị như thế nào.
"Khâu Hoài, bên ngoài hơi lạnh, chúng ta vào trung tâm thương mại nhanh thôi."
Tôi nở một nụ cười ngây thơ, nắm lấy tay Khâu Hoài.
Tôi không thể chờ đợi được nữa, đi về phía Coco.
Khâu Hoài thật sự không để ý, trên đường chỉ lo lắng cho sức khỏe của tôi, hoàn toàn không nhìn thấy Coco.
Ngược lại, Coco rất tinh ý, thấy tôi nắm tay Khâu Hoài từ xa, rồi… Trốn đi ngay lập tức.
Nhưng tôi biết, cá đã cắn câu.
Quả nhiên, nhân lúc Khâu Hoài đi vệ sinh: “Coco" đã đến tìm tôi.