Chương 97: Cám ơn nhà hàng xóm

Nhớ tới người hàng xóm giúp đỡ mình ngày hôm qua, Lý Tư Vũ thấy cần phải qua nhà nói lời cảm ơn.

Tuy rằng thằng ranh chết tiệt kia vong ân phụ nghĩa, nhưng người là tự mình nhờ, lúc ấy ở bệnh viện không có cách nào cám ơn, về rồi không thể coi như không có việc gì được.

Hơn nữa người vợ nhà hàng xóm nhìn qua rất hiền lành, sau này nói không chừng còn có việc cần nhờ người ta hỗ trợ, quan hệ tốt cũng là cần thiết.

Hạ quyết tâm, Lý Tư Vũ rửa tay sạch sẽ, sau đó cầm một cây bắp cải bên ngoài hơi héo đi qua.

Bắp cải này là hai ngày trước cô định nấu ăn, kết quả lại ngủ quên mất.

Vừa rồi vào phòng bếp mới phát hiện lá cây đã héo, với tình cảnh hiện tại như này, lấy cái gì cũng không thích hợp.

Tuy một cây bắp cải không đáng giá, nhưng nó có thể giải quyết một bữa ăn trong ngày cho cả gia đình rồi.

Cho nên lấy cái này vẫn không quá khác người.

Lý Tư Vũ gõ cửa nhà bên cạnh, một lát sau cửa mở ra.

Một cô bé buộc tóc hai bên kiểu sừng dê mở hé cửa, ló đầu ra cẩn thận nhìn Lý Tư Vũ.

"Em gái này, nhà em có ai ở nhà không?"

Lý Tư Vũ cười như một người dì, khom lưng nhìn bé gái.

"Á!"

Cửa đột nhiên đóng lại, bên trong vọng ra tiếng la hét của cô bé.

"Mẹ! Bên ngoài có một bà ba bị!" (Bà ba bị – Chuyên bắt cóc trẻ em)

Lý Tư Vũ: ...

Cô thấy người bên ngoài đi ngang qua chỉ trỏ mình, Lý Tư Vũ thật muốn đập đầu tự tử.

Cô nhìn giống người xấu lắm sao?

"Hả!?"

Một người phụ nữ bước nhanh đến mở cửa ra, thấy Lý Tư Vũ ôm một cây bắp cải đứng đó, chị ta ngại ngùng nhìn cô.

"Ôi chao, đây không phải là em gái đêm qua sao?"

Người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm, chị ta xoay người trừng mắt nhìn bé gái ở đằng sau.

"Tiểu Vũ, sao con lại làm người ta giật mình như thế!"

Lý Tư Vũ chờ chị ta mắng con xong, rồi nghiêm nghị nói:

"Chị dâu, hôm qua cám ơn chị đã nhờ anh trai giúp em."

Người phụ nữ lúng túng xua tay.

"Không có gì, đều là hàng xóm với nhau, có việc giúp đỡ là chuyện nên làm."

Có lẽ thấy bên ngoài người qua lại nhiều, chị ta nói:

"Mau vào đi, đứng ở cửa nói chuyện sao được."

Lý Tư Vũ thuận thế đi vào sân.

Nhà này cũng giống như nhà cô, đều là hai gian phòng, một phòng chính một cái phòng bên.

Trong sân còn có hai thằng nhóc đang chơi đá, vừa rồi nói cô là bà ba bị là bé gái đang đứng ở trong sân nhìn cô.

Có một bà cụ đi ra từ phòng chính, thấy Lý Tư Vũ bà ta liền hỏi:

"Mai Tử, đây là con gái nhà ai."

Hồ Hiểu Mai giới thiệu với mẹ chồng:

"Đây là hàng xóm mới của chúng ta, cô ấy chuyển đến đây đã được một tháng, ở nhà của bác Chu."

Hết Chương 97: Cám ơn nhà hàng xóm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play